Không phải Lâm Phi không muốn ở lại biệt thự Hoa Hồng lâu hơn mà là hắn không thể ở được nữa. Nói thật là hắn sợ nếu tiếp tục ở lại đây sẽ bị Huyết Mai hại chết.
Người con gái này bị Lâm Phi giày vò đến không còn chút sức lực nào, chỉ dùng miệng lưỡi mà đã khiến Lâm Phi không biết nên đối mặt với Mộ San San thế nào rồi.
Nếu như đợi đến khi Huyết Mai lấy lại sức lực, không biết còn giở chiêu trò gì với Lâm Phi nữa.
Có thể quản lý được tổ chức Hoa Hồng Gai lớn như thế, Huyết Mai tất nhiên không phải dạng dễ đụng vào, nếu như cô ta thực sự muốn tranh giành Lâm Phi với Mộ San San thì những ngày tháng sau này của Lâm Phi chắc chắn sẽ không dễ sống.
Huyết Mai không giống với Lăng Vi Vi và Thẩm Bội Ni, giữa cô ta và Mộ San San không hề có quan hệ trên dưới gì, tất nhiên sẽ không kiêng nể tình cảm gì hết.
Đừng thấy bộ dạng trên giường cô ta ngờ nghệch chỉ biết nghe lời Lâm Phi, bỏ qua nét đẹp trời sinh cùng tình ý mà cô ta dành cho Lâm Phi, chỉ nghĩ đến thân phận hội trưởng của Hoa Hồng Gai của Huyết Mai thôi, Lâm Phi cũng không thể không đề phòng.
Không nói gì xa xôi, lần này cô ta âm thầm chơi Lâm Phi một vố chính là một bằng chứng rất rõ ràng.
Chỉ với lần này thôi, sau này Lâm Phi chắc chắn sẽ không gọi điện cho Mộ San San trước mặt Huyết Mai nữa.
Tất nhiên, quan trọng nhất là bởi Lâm Phi đã có được sự thỏa mãn từ cơ thể mềm mại của Huyết Mai, còn chuyện ra tay với Thanh Long bang vẫn cần phải sắp xếp thêm mới được.
Tiễn Vệ Lão đi, thương lượng xong chuyện tiêu diệt lãnh đạo Thanh Long bang, giải quyết được đóa hồng thắm Huyết Mai này, biệt thự Hoa Hồng đã không còn chuyện của Lâm Phi nữa rồi.
Nhưng về phía tập đoàn Mộ Thị, Lâm Phi không đi thì không được.
Tuy chỉ với một câu nói của Huyết Mai, Lâm Phi đã tạm thời bị Mộ San San cho vào danh sách đen, nếu là thời điểm khác, Lâm Phi sẽ không tự tìm phiền phức mà mò đến công ty.
Nếu như hôm nay không phải là ngày Mạnh Tuyết Nhi đến tập đoàn Mộ Thị phỏng vấn thì lúc này đây, Lâm Phi chắc chắn sẽ không xuất hiện trước mặt Mộ San San.
Danh xưng tổng giám đốc Mộ lạnh lùng không phải hữu danh vô thực, bây giờ lại xảy ra chuyện này, nếu Mộ San San còn tử tế được với Lâm Phi mới là lạ.
Thế nhưng, nếu như Lâm Phi không đi thì kết cục của hắn sẽ rất thảm.
Gặp chuyện chạy trốn tất nhiên không phải là phong cách của Lâm Phi hắn, nếu như vì hắn chạy trốn mà Mộ San San giận cá chém thớt với Mạnh Tuyết Nhi thì sau này Lâm Phi thật sự không còn mặt mũi nào mà đối diện với gia đình ông Vương nữa.
Còn căn nhà trọ đó, Lâm Phi cũng không còn thể diện để mà về nữa.
Chính vì vậy, rõ ràng biết Mộ San San lúc này đang tức đến phát hỏa, Lâm Phi cũng chỉ có thể bất chấp mà chạy đến tập đoàn Mộ Thị, chuẩn bị dùng sự nhiệt tình của mình để bám lấy bộ mặt lạnh băng của tổng giám đốc Mộ.
Tất nhiên, nếu như Mộ San San kiên quyết không tuyển Mạnh Tuyết Nhi, Lâm Phi cũng sẽ không ngần ngại mà đổi sự nhiệt tình ấy thành cái bạt tai, để Mộ San San biết được thế nào là phép tắc gia đình của Lâm Phi hắn.
……
Vội vàng lao đi, cuối cùng Lâm Phi cũng kịp đến được tập đoàn Mộ Thị trước khi Mạnh Tuyết Phi phỏng vấn.
Tất nhiên, điều này không phải nói tốc độ của Lâm Phi nhanh thế nào, mà là do số người muốn vào được tập đoàn Mộ Thị quá đông, mãi chưa đến lượt Mạnh Tuyết Nhi.
Nếu muốn nói số người đến tập đoàn Mộ Thị phỏng vấn đông đến thế nào thì chỉ cần nhìn cảnh cửa lớn bị tắc nghẽn đến nỗi Lâm Phi không thể vào được sảnh là có thể biết.
Lúc này dưới tòa nhà Vọng Nguyệt thật sự là một bức tranh ong bướm bay bượn, các thể loại chân dài váy đen, mông nở eo thon, thật sự là khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
“Gì chứ? Sức ảnh hưởng của người phụ nữ này thật sự là khủng khiếp”. Lâm Phi bị tắc ở cửa lớn, nghe được cô gái đang cầm đơn phỏng vấn bên cạnh và các cô gái khác không ngừng thốt lên những từ ngữ đầy ngưỡng mộ với người