Từ hơn nửa năm về thành phố Trung Hải đến nay, ý định giết người của Lâm Phi đã bớt đi rất nhiều, điều này có thể thấy được từ thái độ của Lâm Phi với Thanh Long Bang.
Thanh Long Bang nhiều lần gây gổ với Lâm Phi mà vẫn có thể bình yên tồn tại, nếu như là vào thời điểm Lâm Phi còn ở nước ngoài, đây là chuyện chắc chắn không thể xảy ra.
Nếu như là trước đây, Lâm Phi chắc chắn sẽ không lựa chọn liên minh với Huyết Mai chỉ để nhắm vào đám thủ lĩnh cấp cao của Thanh Long Bang. Với tác phong hành động khi còn ở nước ngoài của Lâm Phi, đám Thanh Long Bang dám trêu chọc đến hắn như thế này, có bao nhiêu hắn sẽ giết bấy nhiêu, không chừa bất kỳ ai cả.
Ở nước ngoài, Lâm Phi không được tính là khát máu, nhưng hắn được các tổ chức lính đánh thuê gọi với cái tên quỷ giết người hay đao phủ.
Khi còn ở nước ngoài, tay Lâm Phi đúng là đã nhuốm quá nhiều máu tươi. Thậm chí trước khi trở về nước, hắn đã có chút không khống chế được ý muốn giết người của mình.
Khi Mộ Hồng tìm hắn, hắn không có thái độ phản đối quá nhiều, thuận theo ý theo Mộ Hồng về nước kết hôn với Mộ San San cũng là bởi hắn muốn nhân cơ hội này để về nước tu dưỡng, tránh cho ham muốn giết người hoàn toàn mất khống chế, khiến hắn trở thành một con quỷ giết người điên cuồng.
Sau hơn nửa năm trở về thành phố Trung Hải, rời xa chiến trường và sự giết chóc, bảo vệ người vợ tuyệt thế nhân gian của mình, bên cạnh lại có nhiều người đẹp bầu bạn, ham muốn giết người của Lâm Phi thực sự đã giảm đi rất nhiều.
Thế nhưng, lần này, Lâm Phi không định tiếp tục áp chế ý định giết người trong lòng hắn nữa.
Hắn ra ngoài mua sợi dây chuyền, đã không mua được thì thôi, vì để cứu người đẹp Cố Phương Hoa này lại còn bị thương nữa.
Chỉ với việc khiến Lâm Phi hắn chảy máu thôi, bọn cướp trong trung tâm thương mại Đông Phương này chắc chắn không thể sống sót mà rời đi được.
Nói một cách đơn giản, hôm nay Lâm Phi muốn giết người điên cuồng.
Mùi máu tanh nồng nặc khắp tầng trang sức đã ngầm khuấy động ý muốn giết người bị Lâm Phi kiềm chế bấy lâu nay.
Nếu như lúc này đây, những người thân thuộc với hắn như Mộ San San hay Thẩm Bội Ni nhìn kỹ vào ánh mắt hắn thì có thể thấy được, ánh mắt lười biếng và thô tục thường ngày của hắn lúc này đây đã nảy sinh ham muốn giết chóc.
Điểm nổi bật đó là, trong con mắt thường ngày chỉ có hai màu trắng đen ấy, bây giờ đã có những tia máu đỏ xuất hiện.
“Xong rồi, ra đây đi”.
Sau khi giải quyết xong mấy tên cướp đi tuần trong tầng trang sức, Lâm Phi quay người trở về chiếc tủ mà hắn ẩn nấp khi trước, lịch sự đưa tay mời Cố Phương Hoa đi ra.
“Ọe…”
Cố Phương Hoa mở mắt, nhận ra Lâm Phi, đặt bàn tay nõn nà vào tay hắn, để Lâm Phi tùy ý kéo mình ra khỏi chiếc tủ trang sức. Thế nhưng, khi Cố Phương Hoa nhìn thấy cảnh giết chóc máu me trong tầng trang sức, cô ta không nhịn được mà muốn nôn.
“Hay là, chị lại trốn vào đó đi”. Thấy Cố Phương Hoa nôn mửa không ngừng, Lâm Phi lo lắng, định để cô ta trở về chỗ cũ.
Không phải người con gái nào cũng giống như Huyết Mai – người điều hành cả một tổ chức Hoa Hồng Gai lớn như thế, sớm đã thấy quen với cảnh máu me giết chóc này rồi.
Tuy Cố Phương Hoa xinh đẹp tuyệt trần, nhưng cô ta chưa bao giờ trải qua những trận chiến đẫm máu như thế này, Lâm Phi lại chuẩn bị giết người hàng loạt, sau đây chắn chắn sẽ còn nhiều cảnh máu me hơn thế nữa.
Với biểu hiện của Cố Phương Hoa hiện giờ, năng lực chịu đựng của cô ta với máu tươi và bạo lực rõ ràng không được tốt lắm.