Triệu Gia Hân thích nhất nhìn dáng vẻ Cửu đại thúc giúp con thay tả, người đàn ông cao lớn mạnh khỏe, ôm một đứa trẻ trong ngực, động tác của anh có chút vụng về, nhưng lại êm ái cực kì.
Bình thường là người đàn ông thô lỗ, lần đầu tiên làm ba, chăm sóc đứa trẻ như vậy, cả ngón tay cũng không dám dùng sức, chỉ sợ sơ ý một chút đem tiểu tử dập đầu đụng.
Giờ phút này, anh để con trai nằm trên ghế sofa, còn anh đứng ở bên sofa, cầm cái tả giấy trong tay, từ từ hạ xuống, mặc vào cho con.
"Tiểu tử thúi, cười với ba một cái nào?” đổi tã mới rồi, tiểu Đằng Đằng cảm giác thư thái, cũng không khóc thút thít nữa, chỉ chớp con mắt đen nhánh tròn to nhìn anh, anh trêu chọc nói.
Một tuần trôi qua, da thịt của tiểu Đằng Đằng, đã không còn nhăn nhúm giống lúc mới ra đời, mà lại mềm mại trắng hồng.
Da thịt nhẵn nhụi mượt mà, trên người thơm mùi sữa ngọt ngào, đôi tay nắm lại thành quả đấm nhỏ, giờ phút này, đứa bé duỗi lưng một cái, chân nhỏ đạp thẳng, miệng há ra, ngáp một cái, mắt nhắm lại mở ra, rơi xuống một giọt nước mắt trong suốt.
Sau đó lại nhìn hắn, ngây ngô, chính là không cười.
"Anh gọi con như vậy, con sẽ không thèm để ý tới anh đâu!” Cô đi về phía Cửu Châu nói, "Mau đưa con cho em! Con đói bụng rồi!” nhìn đứa bé trong ngực, cô lộ ra bộ mặt dịu dàng nói, cô thích nhất là được ôm con trai!
Cửu Châu nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, trong ánh mắt ấy tràn đầy hình ảnh con trai, khiến cho lòng anh hết sức khó chịu, chỉ thấy giờ phút này, cô đã kéo áo ngủ lên, lộ ra bộ ng ực đ ẫy đà.
Nhẹ nhàng ôm con trai từ trong ngực của Cửu Châu, một khoảnh khắc kia, lòng cô giống như mới vừa ăn một miếng bơ, tan trong miệng ngọt đến tận trong ngực, đó chính là cảm giác hạnh phúc."Bảo bối Đằng Đằng, nhanh ăn đi! Ăn nhiều một chút, tương lai phải cao hơn papa, khoẻ hơn!” nhìn cái miệng nhỏ dụi vào ngực cô, còn tay nhỏ bé gạt chướng ngại vật ra, sau đó bú "Chụt chụt".
Nhìn bộ dáng như vậy, cô mỉm cười hạnh phúc nói.
Nhìn hai mẹ con nhiệt tình như vậy, nhìn đứa nhỏ kia bá đạo chiếm nơi thuộc về sở hữu của hắn, hắn đau khổ ê ẩm.
Chỉ là, ghen tuông như vậy ngay cả anh cũng cảm thấy mình có chút không giải thích được, mình đã là người đàn ông 35 tuổi rồi, vậy mà lại đi ghen với con trai!
"Da thịt Đằng Đằng nhà chúng ta thật tốt, non nớt mềm mại, tay nhỏ bé cũng đẹp, trắng trẻo lại còn có mùi thơm sữa!” tình mẫu tử trong cô phát tác, bắt lấy bàn tay nhỏ bé của con trai, hôn không ngừng, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Lúc này tiểu Đằng Đằng đã buông ngực mẹ ra, mắt to đen nhánh nhìn khuôn mặt tươi cười của mẹ, cũng không nhịn cười toe toét, "Ông xã, ông xã....!mau nhìn, Đằng Đằng cười với em kìa!” Vô nhìn con trai cười với mình, trong lòng kích động, vội vàng kêu Cửu Châu tới.
Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ thấy quả thật tiểu tử kia đang cười với cô ấy, cái miệng nhỏ nhắn cười toe toét, bộ dáng kia nhìn rất là đáng yêu, anh không nhịn được đưa tay muốn ôm, ai ngờ, tiểu tử nhìn anh một cái, lập tức không cười, đầu nhỏ tiếp tục vùi vào trong ngực của mẹ, mệng nhỏ ngậm lấy bầu ng ực của cô.
"...."
Cửu Châu cùng Triệu Gia Hân nhìn nhau, cô có chút dở khóc dở cười, không ngờ con trai còn nhỏ như vậy thế nhưng lại có khả năng hạ nhục hắn!
"Vong ân phụ nghĩa, đúng là tiểu tử thúi, người tắm cho con, thay tả cho con đều là ba đó nghe chưa? Con làm sao lại....” hắn buồn bực nói, thật muốn đánh cái mông nhỏ của nhóc con, dạy bảo thật tốt một chút.
"Ai nha, anh đừng tức giận nha, bình thường con trai đều luôn thân với mẹ....” Cô nhìn sắc mặt đen thui của hắn vội vàng an ủi.
"Vậy em sinh con gái cho anh đi!” hắn thốt lên, nhưng mà đây cũng chỉ là lời nói lúc tức giận thôi.
"Em cũng muốn sinh con gái, nhưng...."
"Có thể sinh anh cũng không cho sinh! Không thể để em phải chịu đau đớn này!” hắn ngắt lời cô, nghiêm túc nhìn cô, nói.
Ánh mắt nhu hòa mà chân thành tha thiết....
Cô hiểu ý tứ của anh, cười cười, "Cũng không phải rất đau, anh chơi cùng con nhiều, thì con cũng sẽ tốt với anh thôi....” cô nhu hòa cười nói, đưa tay sờ mặt của anh, đang muốn rút lại, lại bị hắn bắt được, môi mỏng hôn thật mạnh lên mu bàn tay của cô một cái.
Lúc này, tiểu Đằng Đằng lại quay đầu nhìn anh, Cửu Châu phát hiện ánh mắt