Nếu lúc đó, hắn biết mình sẽ bị Triệu Gia Hân dội cho một gáo nước lạnh thì hắn sẽ không bao giờ nói những lời đó.
Hắn chân thành và tha thiết, như muốn moi tim ra cho cô biết tình cảm của mình.
- Sẵn tiện để hôm nay tôi muốn nói với em luôn những điều này.
Thực ra, tôi biết tôi sai khi đã bắt em kí bản hợp đồng đó, và tôi cũng rất hối hận khi đã dùng thủ đoạn hèn hạ bắt em kí nó.
Tôi xin lỗi! Tôi hứa đó chỉ là lần duy nhất, lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi dùng thủ đoạn bắt ép em như vậy.
Thế nên, tôi mong em, kể từ giờ trở đi em hãy sống với tôi như những người thân quen, đối đãi như một người bạn chứ không phải vì sự ràng buộc của bản hợp đồng đó.
Ở bên cạnh tôi, em muốn làm gì thì làm, thích gì thì thích, tôi hứa sẽ không bao giờ cấm cản em.
Triệu Gia Hân, em hiểu ý tôi chứ?
Điều hắn muốn chính là hắn sẽ luôn được nhìn thấy con người thật của Triệu Gia Hân khi hắn ở cạnh cô.
- Em đừng hiểu lầm.
Tôi chỉ muốn bầu không khí giữ hai chúng ta được cải thiện thêm một chút thôi.
Tất nhiên, tôi muốn, sau khi kết thúc hợp đồng chúng ta vẫn là bạn và vẫn sẽ mãi là bạn.
Nhưng thực tế hắn muốn khi đến thời hạn kết thúc hợp đồng, cô sẽ trở thành người yêu hắn.
Hai năm, chỉ hai năm thôi mà, hắn không tin sự chân thành của hắn lại không thể chinh phục trái tim cô.
Hắn nói nhiều như thế cũng chỉ muốn nói với cô rằng hắn đã biết sai và mong muốn được cô tha thứ.
Triệu Gia Hân có biết chăng sự tha thứ của cô có ý nghĩa đặc biệt quan trọng đối với Cửu Châu.
Hắn không cần gì cả, không ép cô phải yêu hắn, chỉ cần cô tha thứ cho kẻ hèn hạ và bỉ ổi này là hắn đã mãn nguyện rồi.
Triệu Gia Hân có chút bất ngờ, hai mắt cô chớp nhẹ, cô cười, một nụ cười gượng gạo:
- Vậy nếu tôi đồng ý làm bạn với anh rồi anh có cho tôi đóng phim tình cảm cùng diễn viên nam không?
- Tôi...
- Anh nói tôi có thể tự do làm thứ mình làm? Vậy tôi có thể tự do hẹn hò với người khác? Được chứ?
Một bầu không khí yên tĩnh, ngột ngạt phiêu thẳng vào căn phòng nhỏ bé.
Cửu Châu nắm tay thành quyền, kìm nén cảm xúc kích động đến mức run rẩy.
Rồi hắn giữ lấy hai bả vai cô, yếu ớt nói:
- Ngoại trừ hai cái đó ra, việc gì tôi cũng có thể đồng ý cho em.
Triệu Gia Hân vẫn giữ thái độ hòa hoãn.
Cô nhẹ nhàng cầm tay hắn bỏ ra, rất chân thành nói:
- Cửu Châu, tôi xin lỗi, nhưng tôi không có cách nào có thể loại bỏ suy nghĩ về cái hợp đồng ràng buộc hai chúng ta.
Và còn cả...!Những thủ đoạn anh ép buộc tôi bao gồm cả việc anh sai người bắt cóc tôi nữa.
- Tôi...
- Cửu Châu, anh thực sự không cần cảm thấy áy náy đâu.
Hai ngày qua, thực sự anh đối với tôi rất tốt.
Anh không cho tôi cảm giác mình là một tình nhân của anh, anh còn tôn trọng sở thích của tôi nữa.
Điều đó làm tôi rất cảm kích.
Tuy nhiên, việc nào ra việc ấy, về việc anh muốn làm bạn với tôi, muốn tôi cùng anh buông bỏ cái quá khứ đen tối và bản hợp đồng giữa hai chúng ta thì e rằng tôi từ chối.
- Em cho tôi biết lí do là gì, có được không?
- Cửu Châu, chẳng phải anh là người hiểu rõ lí do sao? Anh nói muốn tôi tự do, đối xử với anh như một người bạn bình thường nhưng anh lại cấm đoán tôi gần gũi với bạn khác giới khác.
Anh không cho tôi đóng phim tình cảm vì anh không muốn nhìn thấy cảnh thân mật của tôi với một người không phải là anh.
Cửu Châu, tôi biết, d*c vọng chiếm hữu của anh rất là lớn, thế nên anh đã không cho tôi được tự do kết bạn.
Tôi không trách anh điều đó.
Anh là kim chủ của tôi, tôi biết tất cả đàn ông đều có sĩ diện và không ai muốn chạm vào đồ vật của mình.
Đừng lo lắng, tôi đã nói là tôi sẽ không oán trách anh về tính chiếm hữu đó.
Nhưng nếu anh muốn chúng ta làm bạn bình thường thì xin lỗi, tôi không thể làm vậy được.
Giữa chúng ta còn có quá nhiều bức tường thành ngăn cách.
- Tôi hiểu rồi, xin lỗi đã