Cũng đã được một tuần kể từ khi Lâm An được ra viện, vì lo cho Lâm An nên Lý Tang không rủ cô đi chơi vội mà để cô nghỉ ngơi trước.
Thế nên hôm nay Lý Tang tự động đến nhà Lâm An đón cô đi hẹn hò với hắn.
Ngay lúc này, Lý Tang đang đứng trước cửa nhà Lâm An, hắn vui vẻ gõ ba cái lên cửa nhà cô.
Quả nhiên không bao lâu sau Lâm An đã chạy ra mở cửa.
"Anh đến đây làm gì vậy?"
"Thật buồn quá đi, không phải em quên mất buổi hẹn với tôi rồi chứ?" Lý Tang ôm ngực ra vẻ đau lòng.
Nghe được lời này, Lâm An tức đến bật cười, cô không hiểu nổi sao con người này có thể mặt dày đến như vậy.
"Còn không phải do anh đột ngột tới sao? Anh có hẹn trước đâu."
"Thế nên để đền tội, tôi đã mang đến cho em một món quà." Không biết hắn ảo thuật kiểu gì mà một bó hoa hồng đỏ rực còn đọng sương sớm đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.
Lâm An vui vẻ nhận lấy bó hoa rồi mời hắn vào nhà.
"Anh vào đi, đợi tôi đi thay đồ đã.
Mấy giờ chúng ta bắt đầu đi chơi?"
Lý Tang theo sát sau lưng cô vừa đánh giá căn hộ vừa nói.
"Em cứ thong thả thay đồ đi, chúng ta đi lúc nào mà chẳng được."
Lúc Lâm An đi thay đồ cũng là lúc Lý Tang đến sô pha ngồi, cả căn nhà toả ra hơi thở thanh mát khiến hắn cảm thấy thư giãn khôn cùng.
Chẳng bao lâu sau Lâm An đã ra ngoài, bộ dạng của cô làm hắn vô cùng ngạc nhiên, bởi phong cách ăn mặc lần này của cô hoàn toàn trái ngược với hình ảnh hắn gặp cô ở quán bar.
Cô mặc một chiếc áo sơ mi tay bồng màu xanh bạc hà đi kèm với một chiếc váy dài màu vàng nhạt khiến cả người cô toả ra sự trẻ trung, kiểu tóc búi củ tỏi của cô càng góp phần làm cô thêm thanh lịch.
"Chúng ta mau đi thôi." Lý Tang vội quay đầu đi để che giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình, rõ ràng hắn đã từng nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân rồi cơ mà, vậy mà tại sao tim hắn vẫn không thể ngừng đập nhanh khi đứng trước mặt cô, hắn đâu còn là thanh niên trong độ tuổi mười bảy, mười tám nữa đâu.
Lâm An hưng phấn chạy ra huyền quan thay một đôi giày thể thao.
Đột nhiên cô tò mò điểm đến đầu tiên.
"Chúng ta giờ sẽ đi đâu?"
"Đến địa điểm mà các bạn nhỏ đều yêu thích." Lý Tang cười nói.
"Địa điểm mà các bạn nhỏ đều yêu thích? Công viên trò chơi ư?" Lâm An hoang mang.
"Em không thích sao? Công viên này rất lớn, vì thế nên thời gian xếp hàng để được vào rất lâu, tôi đã phải cố gắng lắm mới giành được vé đấy." Lý Tang ra vẻ buồn rầu.
"Không! Ai từ chối được sức hút của công viên cơ chứ? Tôi