Ngày đầu tiên ở tiểu viện trong điện Dĩ Lạc, mới sáng sớm Phong Ly đã chạy đến gõ cửa phòng nàng, thì ra sớm như thế hắn đã đi nấu thuốc, còn đưa đến tận cửa.
Tịch Linh hỏi y: “ Điện của ngươi không có người hầu hạ sao?”
“ Có, nhưng ta nói gần đây muốn yên tĩnh tu luyện giữ vững căn cơ, vậy nên sẽ không có ai đến tìm ta, dù có chuyện gấp của các phong chủ điện chủ khác thì vẫn sẽ phải bẩm báo, dù sao ta ở Vân Di vẫn có cấp bậc và quyền lực lớn hơn bọn họ, sẽ không ai xông vào điện Dĩ Lạc đâu, cô đừng lo”
Tịch Linh nghe tiểu Phong Ly nói không thôi, y dường như dùng hết niềm tin cả đời mình để bảo đảm với nàng sẽ không ai biết Tịch Linh ở đây.
Suy cho dùng, sẽ không một ai biết đến thần nữ liệu còn sống chết, nói chi một phàm nhân bệnh tật như nàng.
“ Phong Ly, trong thời gian ta ở đây, Tịch Linh sẽ dạy cho ngài một bộ tâm pháp củng cố tu vi và định chính khí coi như trả ân, cũng là quà mừng sinh thần cho ngài”
Chỉ vì một lời nói của nàng, y đã nói với thúc thúc rằng sẽ không đến gặp hắn trong một khoảng thời gian, đến chính Tịch Linh cũng không hiểu lí do vì sao Phong Ly tin tưởng nàng đến mức như thế...
Ngồi xếp bằng đối diện nhau trong chính điện Dĩ Lạc, Tịch Linh quan sát y nhắm mắt dưỡng thần, bắt đầu dẫn theo hắn theo đạo của chính mình.
“ Trực tâm định kiếm y, linh khí luân chuyển kì kinh bát mạch, xuôi về tâm thất, êm ái chảy qua trung anh, mang u khí đẩy ra bên ngoài...”
Phong Ly là mộc linh hệ,đơn căn mộc hoa trung phong như y sẽ chịu nhiều tác động bên ngoài mà lung lay như kim lan trước gió, trên trán y bắt xuất hiện mồ hôi rơi xuống to như hạt đậu.
Tịch Linh chớp mắt, dùng ngón trỏ khẽ chạm vào mi tâm đang nhíu chặt của hắn, thì thầm: “ Phong Ly Phong Ly, chỉ cần ngài là chính ngài, chỉ cần là chính mình...!chỉ cần ngài biết ngài là ai...”
Linh khí xung quanh dần dần, cho đến khi hội tụ lại một cách mãnh liệt, có Tịch Linh trấn giữ ở Dĩ Lạc điện, linh khí sẽ hóa thành một làn gió dịu dàng như nàng...!từ từ tụ vào đan điền của Phong Ly.
3 Canh giờ không ngừng nghỉ, linh khí ở Di Vân coi như sụt xuống trầm trọng, có lẽ qua thêm vài canh giờ nữa mới tái tạo lại được...!nàng cảm thán trước tốc độ hồi phục thần tốc của linh khí Vân Di, điện Dĩ Lạc này chính là một bảo địa, tu luyện ở đây sẽ tiến bộ cực kì nhanh, hơn nữa khả năng thấu cảm và tiên tư của Phong Ly cũng là một loại thiên tài, để hắn điều chỉnh lại căn cơ, chắc chắn y không dừng lại ở Nguyên Anh mà bao nhiêu người không thể chạm đến.
“...”
Phong Ly dần mở mắt ra, Tịch Linh đã không còn ngồi trước mặt y, nàng đứng ở bên ngoài...!ngước mắt nhìn thiên vân vạn vũ dập