Ông cụ cũng không phải người ngốc, đến bây giờ còn giữ một tay, cho Đường Minh 5% cổ phần, Đường Minh vẫn không phải là cổ đông lớn nhất.
Cũng có nghĩa là Đường thị vẫn nằm trong tầm kiểm soát của ông ta, Đường Minh đẩy gọng kính, bình tĩnh trả lời: “Được.”
Có thể lấy từng chút một, lúc trước kế hoạch của mẹ Đường là làm Tô Cẩm Khê mang thai, để ba chồng chia cổ phần cho cô.
Hôm nay Đường Minh phạm sai lầm, Đường Nhược đối mặt với vẻ mặt lãnh đạm của Đường Minh, thật sự đã đạt được thỏa thuận với tổng giám đốc Đề Hoàng?
Nghĩ đến tổng giám đốc Đề Hoàng khiêm tốn như vậy, anh ta xây dựng lò hỏa táng ở khu vực đó, chứng minh rõ anh ta không thể hòa đồng với tập đoàn Đường thị.
Thử hỏi anh ta trăm phương ngàn kế làm vậy với tập đoàn Đường thị, làm sao anh ta có thể dễ dàng bị Đường Minh thuyết phục?
Theo lý thuyết, Đường Nhược cảm thấy Đường Minh không thể thành công, nhưng Đường Minh cũng không phải là kẻ ngốc.
Lừa dối thì cũng chỉ có thể lừa dối một lúc chứ không thể lừa dối cả đời, nếu lúc đó bị người khác vạch trần chẳng phải sẽ chết thảm hơn sao?
Đường Minh sẽ không phạm sai lầm như vậy, nhất thời Đường Nhược cũng không biết Đường Minh nói thật hay giả.
Mặc kệ là thật hay giả thì ba ngày nữa cũng sẽ biết.
Quản gia ở bên cạnh nhẹ giọng nói: “Có thể ăn cơm được rôi.”
Hôm nay là ngày náo nhiệt nhất của nhà họ Đường, trước không nói chuyện của công ty, trước mặt họ còn có Tư Lệ Đình và Tô Cẩm Khê.
Vốn dĩ Tư Lệ Đình muốn đưa Tô Cẩm Khê đi, sau khi nghĩ lại, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết chuyện này, vậy tại sao lại phải giấu giềm.
“Tô Tô, em đói rồi chứ.” Anh đưa Tô Cẩm Khê đi về phía nhà ăn.
Tô Cẩm Khê cảm thấy sự chú ý của cả gia đình đều tập trung vào cô, điều này khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
“Chuyện này… em, em không đói, chúng ta vẫn nên đi thôi.”
Dù sao, bây giờ mọi người đã biết, hà cớ gì phải ở lại?
“Đến cũng đã đến rồi, ăn cơm trước đã.” Tư Lệ Đình biết tính tình của cô, cô cảm thấy xấu hỗ.
Nhưng điều anh muốn nói với cô là cô đã là vợ anh, hai người là quang minh chính đại, sao phải nhìn sắc mặt người khác làm gì?
Mọi người cũng lần lượt vào chỗ ngồi, mẹ Đường vẫn chưa phản ứng được Tô Cẩm Khê từ con dâu biến thành bà Tư.
Sắc mặt ông cụ Đường cũng rất xấu, ông ta nhiều lần muốn nói nhưng lại thôi, cho rằng Tư Lệ Đình sẽ không hè nghe lời mình.
Tư Lệ Đình không coi ai ra gì gắp thức ăn cho Tô Cẩm Khê, Hoa Tinh tức giận đến mức miệng sắp méo, cô ta đỏ lỗi cho tất cả những điều này là do Tư Lệ Đình đang trả thù cô ta.
“Không thích ăn sao?” Cô đang ngắn người thì Tư Lệ Đình thấp giọng hỏi.
“Không phải, em rất thích.” Tô Cẩm Khê tùy ý nhét vào miệng.
Ánh mắt của Hoa Tinh quét về phía khuôn mặt của Tư Lệ Đình, nào biết anh hoàn toàn không nhìn cô ta, mà chỉ chăm chú nhìn Tô Cẩm Khê.
Đường Nhược lắc tay cô ta ra nói, “Quản gia, làm cho cô áy.”
“Vâng.” Quản gia dùng kìm mở mai cua cho Hoa Tỉnh, Hoa Tỉnh tức muốn chết.
Nhìn Tô Cẩm Khê và Tư Lệ Đình ân ái, cô ta lại bị Đường Nhược lạnh nhạt, sự tương phản này không phải kém hơn một hai phần.
Tô Cẩm Khê nhanh chóng ăn xong những thứ Tư Lệ Đình gắp cho mình, thây cô buông đũa, Tư Lệ Đình cũng buông đũa.
“Đình nhi, cũng lâu rồi con chưa quay về nhà, thừa dịp bọn Nhược nhi cũng ở đây, đêm nay ngủ ở đây đi.” Ông cụ Đường rời.
Căn bản là mấy năm nay không thấy bóng dáng Tư Lệ Đình đâu, gần đây anh ở lại máy đêm cũng là vì Tô Cẩm Khê.
“Cũng được.”
Tư Lệ Đình nghĩ tới mỗi lần anh và Tô Cẩm Khê đều lén lút ở bên nhau, bắt đầu từ hôm nay, anh đã có thể quang minh chính đại trở thành một cặp với Tô Cảm Khê.
Sau bữa ăn, ông cụ Đường gọi Tư Lệ Đình vào phòng làm việc, trong khi mẹ Đường kéo Tô Cảm Khê sang một bên.
“Khê Khê, cháu thật sự ở chung với em chồng sao?”
Trước đó có quá nhiều người, mẹ Đường cũng không dám hỏi kỹ càng, trong lòng vẫn luôn nghỉ ngờ.
Người duy nhất mà Tô Cẩm Khê cảm thấy ấm lòng trong nhà họ Đường là mẹ Đường, nếu có thể cô không muốn làm mẹ Đường thất vọng.
“Di à, thực xin lỗi, cháu và chú ba là yêu nhau thật lòng.”
“Haiz, Khê Khê, dì biết là Minh nhỉ có lỗi với cháu.
Lúc đó, dì đã khuyên nó nên đối xử với cháu tốt hơn.
Chắc chắn là do nó lạnh nhạt cháu, nên cháu mới yêu người khác, cháu không thể làm con dâu của dì, dì thực sự rất buồn.”
“Dì à… chú ba đã giúp cháu rất nhiều, mà Đường tổng cũng có nỗi khổ riêng, dì đừng trách anh ấy.”
“Quên đi, tình cảm của người trẻ tuổi các con chúng ta không quản nổi, Khê Khê, cháu là một cô gái tốt, trong sáng tốt bụng, đừng để bị người khác lợi dụng!”
“Di à, dì nói vậy là có ý gì?”
Mẹ Đường liếc nhìn xung quanh, không thấy ai khác nói: “Cháu biết lúc trước em chồng và vợ của Đường Nhược có quan hệ bạn trai bạn gái không?”
“Chuyện này cháu biết rồi.”
“Dì còn tưởng cháu không biết, nói như thế nào đây, em chồng này là một người thâm tàng bát lộ, dì luôn cảm thấy chú ta không phải nhân vật đơn giản.
Năm đó cháu trai cướp