Không ai nhắc tới chuyện đó, cả ba người họ vẫn rất thân thiết với nhau, như thể trước đó nó chưa từng xảy ra.
Tư Lệ Đình muốn chuyện này mãi mãi là một bí mật, anh đã bí mật để người hỏi thăm về quá khứ của mẹ anh.
Bất kể người đàn ông đó là ai, nhất định anh sẽ đưa ông ấy ra ngoài ánh sáng!
Ban đầu, Tư Lệ Đình nghĩ rằng cuộc sống có thể tiếp tục như thế này, lại có người phá vỡ sự yên bình này.
Mắt thấy các nhân vật trong phim lần lượt được hoàn thiện, Hoa Tinh rất lo lắng, cô ta đã xem kịch bản này, cho dù là ai đóng vai nữ chính thì cũng sẽ nỏi tiếng.
Vừa hay năm ngoái và năm nay, cô ta không có tác phẩm nào hay, có nhiều người đến làm việc với cô ta, hiếm có kịch bản nào tốt như này.
Tư Lệ Đình đã nói rõ anh sẽ không giao vai nữ chính này cho cô ta, người phụ trách bên Tinh Vũ đã bắt đầu tìm kiếm nữ chính khác, điều này khiến Hoa Tinh rất lo lắng.
Cô ta đã có gắng bằng mọi cách để có thể gọi điện cho Tư: Lệ Đình, “Đình… là em.
”
Mới nghe thấy giọng nói của cô ta Tư Lệ Đình liền chuẩn bị cúp máy, anh chưa kịp cúp máy thì Hoa Tinh đã nói trước một bước: “Anh đừng cúp máy, em có chuyện muốn nói.
”
“Tôi rất bận, không có thời gian nghe những lời nhảm nhí của cô.
”
“Em sẽ nói ngắn gọn thôi, Đình, đối với em vai diễn này rất quan trọng, nể tình quá khứ của chúng ta, anh giao vai diễn này cho em đi.
”
Tư Lệ Đình hừ lạnh, “Hoa Tỉnh, tai của cô có vấn đề à?
Tôi đã nói rồi, vai diễn này tôi giao cho ai cũng được nhưng sẽ không giao cho cô, cô từ bỏ đi!”
“Đình, anh đừng ép em.
”
“Hoa Tỉnh, tôi không thích nhất là người khác đe doạ tôi, đừng nói với tôi những giao tình cũ, đối với cô tôi chỉ có hận chứ không có tình.
”
Nói xong trực tiếp cúp máy, trong lòng không khỏi ngẫm lại, sao năm đó anh lại ở bên cô ta.
“Chú ba, ai lại làm anh tức giận?” Tô Cẩm Khê bưng cà phê cho anh, vừa lúc nhìn thây Tư Lệ Đình đang tức giận.
“Còn có thể là ai nữa, nữ chính da mặt dày kia chứ ai, không biết ai đã cho cô ta lòng tin, cứ đòi anh giao vai nữ chính cho cô ta.
”
Lúc trước Tô Cảm Khê còn lo lắng chú ba và cô ta sẽ tiếp tục tình cảm lúc trước, bây giờ vừa nhìn là biết anh muốn chạy trồn còn không kịp, sao anh có thể thích được.
“Chú ba, tại sao hồi đó anh lại thích cô ta?” Đến bây giờ’ Tô Cẩm Khê mới có thể bình tĩnh đối mặt.
“Muốn biết?” Tư Lệ Đình móc ngón tay, “Qua đây anh nói cho.
”
Tô Cẩm Khê bị anh kéo vào trong vòng tay anh, “Đã nói rồi làm chuyện như này ở phòng làm việc là không hay đâu.
”
“Em là vợ anh, anh muốn ôm em ở đâu thì sẽ ôm em ở đó.
” Tư Lệ Đình nhàn nhạt nói.
“Thực sự không nói nổi anh nữa, vậy anh nói đi, em đã ngồi trên ghế sa lon rồi, chỉ chờ nghe chuyện xưa thôi.
” Tô Cẩm Khê rất tò mò nói.
Tư Lệ Đình véo mũi cô, “Anh và Hoa Tỉnh là bạn học cùng lớp, từ nhỏ vì thân phận của anh nên tính tình anh lạnh lùng, ít giao lưu với mọi người.
Lúc anh bị thương, Hoa Tinh đã dán cho anh một miếng băng dính cá nhân.
Tô Tô, em biết đấy nếu một người đã ở trong tình trạng lạnh lùng trong một thời gian dài, khi ai đó mang đến cho mình hơi ấm, chẳng khác nào cho than vào ngày có tuyết vậy.
Đó là lần đầu tiên anh nhìn một cô gái, sau đó, lúc cô ta bị một tên côn đồ bắt nạt trong một con hẻm nhỏ, anh đã giúp cô ta.
Cứ như vậy, bọn anh từ từ đến với nhau, cô ta trở thành bạn gái của anh.
”
Chuyện xưa của hai người cũng giống chuyện xưa của những người khác, đơn giản mà lại hợp logic.
“Nếu em sinh ra sớm hơn mấy năm thì tốt, người đưa băng dính cá nhân cho anh sẽ là em, anh sẽ không bị người khác làm bị thương nhiêu lân.
”
Đột nhiên Tô Cẩm Khê hiểu được mối quan hệ giữa Tư Lệ Đình và Hoa Tinh, có lẽ chỉ