Bị cúp máy Hoa Tinh rât tức giận, cô ta nhớ lại lân đâu tiên nhìn thấy Tư Lệ Đình.
Khi Tư Lệ Đình xuất hiện ở trường, tất cả các cô gái đều ò lên, con lai, quá đẹp trai!
Không nói đến tuổi tác, chắc hẳn tất cả nữ sinh trong trường đều phát cuồng vì anh ấy.
Các chị năm hai năm ba, ném cành ô liu kéo anh đến câu lạc bộ này, câu lạc bộ kia.
Trong bàn của Tư Lệ Đình luôn có một đống thư tình, đi đâu cũng có người tỏ tình.
Tuy nhiên, anh luôn tỏ ra lạnh lùng, không quan tâm đến phụ nữ, không quan tâm đến ai, xung quanh không có bạn bè.
Hoa Tinh không dám dễ dàng chạy vào vùng trắc trở này, sợ mình cũng sẽ bị anh làm lơ hoặc từ chối giống như: những người khác.
Anh cứ đi theo con đường riêng của mình, cho đến khi có thứ gì đó thu hẹp khoảng cách giữa cô ta và anh.
Vừa hay cô ta nhìn thấy anh bị thương, Hoa Tinh nhanh chóng lấy băng dính cá nhân ra.
“Này, cậu bị thương rồi, ở chỗ tôi có…”
Chưa kịp nói xong, anh đã từ chối, “Không cần.
”
“Sao lại không cần? Nếu đã bị thương, mà không xử lý thì máu sẽ chảy mãi đáy.
Tôi sẽ dán cho cậu.
” Hoa Tinh dán băng dính cá nhân cho anh.
Tư Lệ Đình ngẳng đầu lên, ánh mắt thâm sâu nhìn cô ta, “Cảm ơn.
”
Đi học hơn một năm cô ta mới có cơ hội nói chuyện với anh, lúc đó Hoa Tỉnh kích động không thôi.
Có lẽ khối băng lớn này không lạnh lùng như vậy, sau khi thăm dò được lộ trình của anh, cô ta cố ý nhờ người khác đóng một vở kịch.
Không có người đàn ông nào lại để cho một tên côn đồ bắt nạt một người phụ nữ, quả nhiên anh thực sự đã cứu cô ta.
Từ lúc đó, cô ta có gắng tạo ra đủ loại cơ hội, từ lúc thấy anh độc lai độc vãng cô ta liền đoán được tính cách của anh.
Người cô đơn trong lòng cũng khao khát có được sự ấm áp, quả nhiên dưới sự có tình tiếp cận của cô ta, anh đã từng chút chấp nhận cô ta.
Cô ta giả vờ trở thành một người phụ nữ hiền lành và tốt bụng, cô ta chính thức trở thành bạn gái của anh.
Hoa Tinh vẫn còn nhớ rõ sự đồ ky, ghen ghét, hận thù của những người phụ nữ đó, lúc đó cô ta cảm thấy rất tự hào.
Có anh cuộc