Trong bữa ăn, anh sẽ cắt miếng bít tết cho Tô Cảm Khê, những món hải sản không dễ xử lý đều do anh tự tay xử lý, sau đó đưa cho cô.
Ngay cả khi trời mưa, anh vẫn cố ý hướng chiếc ô về phía cô, không quan tâm đến việc vai mình có bị ướt hay không.
Ánh mắt anh khi nhìn cô luôn mang vẻ cưng chiều, yêu một người là có thể nhận ra từ ánh mắt người đó.
Trước đây Tư Lệ Đình chưa từng làm những điều này với cô ta, tại sao anh lại dành tất cả những điều tốt đẹp cho Tô Cảm Khê!
Hoa Tỉnh tức giận đến mức trong lòng như lửa đốt, cô ta cảm thấy chỉ cần mình không rời đi thì mọi thứ đều thuộc về mình.
Tô Cẩm Khê là tu hú chiếm tổ, chiếm hét tất cả những gì đã từng thuộc về cô ta.
Đường Nhược đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Hoa Tinh đang nghiền răng nghiền lợi nhìn mấy tắm ảnh, nhìn xong máy.
tấm ảnh đó, ánh mắt Đường Nhược lạnh đi.
Anh ta tát vào mặt Hoa Tinh, cũng không phải lần đầu tiên anh ta đánh Hoa Tỉnh.
“Tiện nhân, tôi đã sớm nói qua, đã gả cho tôi rồi thì gạt bỏ hết tâm tư kia của cô đi.
Nếu cô dám cắm sừng tôi, tôi sẽ không tha cho cô.”
Sự tàn bạo của Đường Nhược làm Hoa Tinh nhớ đến lòng tốt của Tư Lệ Đình đối với cô ta năm xưa.
Mặc dù Tư Lệ Đình lạnh nhạt, nhưng anh chưa từng làm tổn thương cô ta.
Anh sẽ nhớ ngày sinh nhật của cô ta, không giống như: Đường Nhược, đã gả cho anh ta mấy năm, anh ta chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho cô ta.
Hoa Tinh cảm tháy tủi thân, “Nhược, em không có…”
“Không có, cô cho người đi điều tra Tư Lệ Đình làm gì?
Chẳng lẽ không phải cô còn nhớ tới anh ta à, sao vậy, cô hối hận rồi? Biết anh ta là tổng giám đốc Đề Hoàng, hối hận lúc đó lại đi theo tôi?”
“Nhược, em hối hận ở chỗ nào chứ, một tay anh đưa em lên vị trí ảnh hậu, sao em có thể hối hận được.
em đã có được những gì em muốn.”
Hoa Tinh vừa nói xong, má trái lại bị chịu thêm một cái tát.
Cô ta vẫn luôn biết Đường Nhược là một người tàn nhẫn, bị anh ta đối xử như vậy, trong lòng cô ta cũng thấy khó chịu.
“Tại sao anh lại đánh em? Em nói sai cái gì?”
“Tôi chưa từng nói với cô Tư Lệ Đình là tổng giám đốc Đề Hoàng, lúc cô nghe thấy cô không hề ngạc nhiên.
Cô đã sớm biết anh ta là tổng giám đốc Đề Hoàng!”
Sắc mặt Hoa Tinh thay đổi, quả thực cô ta đã biết, lúc trước cũng không nói cho Đường Nhược biết, thậm chí cô ta còn tránh cùng Đường Nhược đi gặp Tư Lệ Đình.
Không ngờ vừa rồi Đường Nhược lại thử lòng cô ta, Hoa Tỉnh nhanh chóng giải thích: “Nhược, em cũng vừa mới biết chuyện này.
Em đã thuê thám tử tư điều tra Tư Lệ Đình.”
Lúc này sắc mặt của Đường Nhược mới tốt hơn một chút, “Nếu cô không muốn nối lại tình cảm với anh ta, cô đi điều tra anh ta làm gì?”
Tròng mắt Hoa Tinh xoay chuyền, “Tắt nhiên là vì anh rồi, không phải anh rất ghét Tư Lệ Đình sao? Em biết một cách khiến anh ta khó chịu.”
“Cách gì?” Đường Nhược lạnh lùng nhìn cô ta, không biết cô ta định làm gì.
“Trước đây không phải có thông tin cô cả nhà họ Tô là vợ của Đường Minh sao, nều tung những bức ảnh này ra ngoài, không những tân công được Tư Lệ Đình mà còn tần công được Đường Minh.
Đường Minh còn chưa lấy được 5% cổ phần từ tay ông cụ, hiển nhiên là anh ta sắp thua, anh sẽ là tổng giám đốc.
tập đoàn Đường thị, đây là cơ hội tốt.”
“Hoa Tinh, cô đừng tưởng tôi không biết cô đang suy nghĩ gì, giúp tôi cái gì chứ, mục đích của cô là Tô Cẩm Khê.”
Trong mắt cô ta có sự không cam lòng và ghen tị, mặc dù cô ta đã che giấu rất kỹ, nhưng vẫn bị Đường Nhược nhận ra.
“Nhược, em thừa nhận em có hơi ghen tị, nhưng em thật sự không muốn cùng Tư Lệ Đình như thế đâu, em đã có anh rồi.” Hoa Tinh bắt đầu làm nũng với anh ta.
Ngày đó ở chỗ Tư Lệ Đình chịu nhục, Đường Minh lại lấy được cổ phần,