Mọi người vội vàng bắm số của Tô Cảm Khê, nhận ra điện thoại của cô đã tắt, cuối cùng chỉ đành gọi điện cho Tư Lệ Đình.
“Cái gì? Các người để cô ấy đi ra ngoài! Cô ấy đi đâu?”
“Chúng tôi cũng không biết, mợ chủ bảo bọn tôi ra vườn nhỗ cỏ, chúng tôi chỉ lơ là một chút đã không thấy mợ chủ đâu, điện thoại của mợ chủ tắt rồi.
Cậu chủ, bây giò phải làm thế nào?”
“Điện thoại của cô ấy ở chỗ tôi.
Có lẽ cô ấy đến siêu thị gần đó.
Các người đến siêu thị tìm xem.
”
Tư Lệ Đình nghĩ đến những bức ảnh chụp lén Tô Cẩm Khê đã bị tung ra, người dân cả nước cho rằng cô đã ngoại tình, còn coi cô là kẻ thù.
Còn nhớ năm ngoái có một người nồi tiếng ngoại tình, sau đó đi đâu cũng như một con chuột chạy trên đường, thậm chí là thỉnh thoảng còn bị những cá nhân tấn công.
Tội của Tô Cẩm Khê còn nhiều hơn minh tinh đó, cộng thêm lúc chiều có người còn cố ý hắc cô, nói cô được bao.
nuôi, lăng nhăng, đổ đủ thứ nước bản lên người cô.
Tư Lệ Đình cũng không có tâm trạng làm việc, tự mình lái xe rời đi, tự trách mình đã lấy điện thoại của cô, giờ anh không biết cô đang ở đâu.
Vốn dĩ Tô Cẩm Khê muốn đi siêu thị mua nguyên liệu náu ăn, nghĩ cô đã cùng Tư Lệ Đình ở bên nhau lâu như vậy, cô còn chưa đưa cho Tư Lệ Đình cái gì.
Vừa đúng lúc hôm nay rảnh, hay là đến trung tâm thương mại xem, mua cho anh thứ gì đó?
Tô Cẩm Khê thấy vẫn còn sớm, nên cô đến trung tâm thương mại, đỗ xe xong, vừa bước vào trung tâm thương mại, cô phát hiện có rất nhiều người nhìn mình, thỉnh thoảng lại có người chỉ trỏ.
Mặc dù ngoại hình của cô luôn thu hút người khác, tỷ lệ quay đầu cũng cao, nhưng đây là lần đầu tiên cô bị mọi người nhìn như vậy.
Tô Cẩm Khê nhìn thấy rõ ánh mắt không mấy thiện cảm của những người đó, chuyện này là sao?
Hình như những người đó còn đang thì thầm, cách quá xa cô không thể nghe thấy họ đang nói gì.
Tô Cảm Khê đến khu quần áo nam, cô muốn mua một bộ đồ cho Tư Lệ Đình, điều kỳ lạ là chỉ cần cô đi ngang qua là mọi người sẽ nhìn cô.
Ngay cả những nhân viên bán hàng cũng chỉ vào cô, Tô Cẩm Khê thực sự muốn tiến tới hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Cô bước nhanh vào một cửa hàng, nhìn quần áo, nhân viên bán hàng bên cạnh bắt đầu trò chuyện.
“Là cô ta à? Cô Tô đó.
”
“Đúng là cô ta, ôi trời ơi, cô nói xem sao người này da mặt dày thế, bây giờ còn không biết xáu hổ vẫn quang minh chính đại ra ngoài mua đò.
”
“Cô ta có thể làm ra được loại chuyện đó, chứng tỏ da mặt cô ta dày hơn người bình thường, người ta có hai người chồng còn không sướng chét mới lạ.
”
“Cho nên mới nói có tiền thật tốt, muốn chơi như nào thì chơi như thế đó.
”
Tô Cẩm Khê mơ hồ nghe thấy họ đang nói gì, nhưng cô không chắc họ đang nói cô cái gì.
“Cô ơi, đưa bộ quần áo này cho tôi xem.
”
“Cô Tô, xin hỏi cô mua cho chồng cô hay là?”
Tô Cẩm Khê thấy lạ sao