Bàn bạc suốt một buỏi chiều, chuyện hợp tác cũng đã bàn bạc gần xong, Tô Cẩm Khê thỏ phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng xong một việc.
Cô gọi điện cho Tư Lệ Đình, vốn cô muốn gọi anh tới ăn tối cùng, nhưng Tư Lệ Đình phải tăng ca.
Tô Cẩm Khê chỉ đành đi cùng Cố Nam Thương tới buổi hẹn, Yamamoto đã gọi đến một nhóm bạn ở Nhật Bản.
Trong bữa tối chỉ có một mình Tô Cẩm Khê là phụ nữ, cho nên cô trở thành đối tượng kính rượu trọng điểm.
Cố Nam Thương giúp cô uống không ít, nào biết tửu lượng của nhóm người đó rất tốt.
“Cô Tô, sau này phiền cô chiếu cố nhiều, nào, người Trung Quốc các cô quan tâm nhất đến văn hóa bàn rượu.
Cho tôi mặt mũi, uống cạn chén này đi.
”
“Tửu lượng của Cẩm nhi không tốt, tôi sẽ uống thay cô Ấy.
“Anh Có, đây là anh không đúng rồi, rõ ràng cô Tô có thể uống mà, anh đã giúp cô ấy uống nhiều rồi.
”
Tô Cẩm Khê nhìn thấy ánh mắt của Có Nam Thương đã hơi say, dù tửu lượng của anh ấy có tốt đến máy, cũng không cân được nhiều người kính rượu như vậy.
“Có tổng, không cần uống thay tôi đâu, tôi tự uống.
” Tô Cảm Khê không chịu nồi khi thấy anh uống nhiều như vậy.
“Có thể không?”
Tô Cẩm Khê gật đầu, “Ừm, tôi có thể.
” Cô ngắng đầu lên rồi uống.
Mọi người đều uống đỏ cả mắt, “Cô Tô, ly rượu này nói thế nào cô cũng phải uống.
Trong tương lai, công ty chúng ta có thể sẽ có cơ hội hợp tác.
Bạn của Yamamoto cũng là bạn của tôi.
”
Tô Cẩm Khê lắc đầu, “Tôi, tôi thật sự không uống được nữa.
”
Cô và Có Nam Thương đã đạt đến giới hạn của mình, nếu uống tiếp thì thực sự sẽ say thật.
“Cô Tô coi thường tôi sao?”
“Tôi không có ý đó.
”
“Nêu không, vậy thì uông đi.
”
“Ly này tôi sẽ uống cùng anh.
” Bên tai vang lên giọng nói của Tư Lệ Đình, khóe miệng Tô Cẩm Khê nhéch lên.
Tư Lệ Đình vừa hoàn thành công việc của mình, biết họ vẫn đang uống rượu, anh lo lắng vội vàng chạy đền.
Nhìn những chai rượu trên bàn, biết họ đã uống rất nhiều, Tô Cẩm Khê và Cố Nam Thương đều uống nhiều, trong mắt họ đều là men say.
“Vị này là?” Yamamoto nhìn người đàn ông đột ngột xuất hiện.
“Tự giới thiệu một chút, tôi họ Tư, cũng là đối tác trong dự: án này.
Nếu các vị muốn uống rượu thì tôi tới uống các các vị.
”
Dám rót rượu cho Tô Cẩm Khê, trong lòng Tư Lệ Đình đã