“Nếu biết đắt như vậy từ đầu tôi sẽ kêu cô đến ở cùng, đằng nào ở đây cũng có rất nhiều phòng.
”
Ở đây khá thích hợp cho gia đình hay một đoàn du lịch ở, nhưng nếu một đêm mà máy chục ngàn thế này thì gia đình bình thường khó mà chỉ trả nỗi.
“Em nghĩ cũng được đó, nhưng em lại không được tốt số như vậy, sẽ đã đậu ở ngoài cửa, bây giờ cô chủ đã đi được chưa?”
*Ừ.
” Cố Cẩm đi với Triệu Lạp xuống xe.
Nhìn thấy xe sắp đến đoàn làm phim, Cố Cẩm dặn dò với Triệu Lạp: “Đi mua cho tôi một món đồ đi.
”
“Đồ gì vậy cô chủ?”
Sau khi Cố Cẩm nói khẽ vào tai của cô ấy, Triệu Lạp có chút kinh ngạc: “Tránh thai…”Cô ấy vội vàng che miệng mình lại.
Nhớ đến chiếc xe xa hoa đến đón Cố Cẩm tối hôm đó, ngày hôm qua Cố Cẩm lại không đến phim trường, xem ra cô chủ đã ở bên cạnh người thần bí đó.
Triệu Lạp bất giác đoán rốt cuộc người đàn ông đó là ai, có phải là nhân vật lớn đứng sau lưng làm hậu thuẫn cho Có Cẩm hay không?
“Vâng cô chủ.
” Triệu Lạp vội vàng lấy lại tinh thần.
Đoàn làm phim thiếu đi Chu Lê cũng trở nên im ắng hơn rất nhiều, nhưng Hoa Tình lại trở nên im lặng hơn so với dự tính của cô.
Triệu Lạp âm thầm đưa thuốc cho Cố Cẩm, vì sợ người khác phát hiện, cô ấy đã xém bao bì bên ngoài ra.
Viên thuốc ra nhỏ, Cố Cẩm nhìn viên thuốc nhỏ trong lòng chút do dự.
Khuôn mặt lúc Tư Lệ Đình nói những lời đó vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí cô.
“Tô Tô, chúng ta có con nha?”
“Hứa với anh, em đừng uống thuốc nữa được không?”
“Chỉ lần này thôi.
”
Tư Lệ Đình luôn lặp đi lặp lại nhiều lần nói muốn cho cô một mái ấm, một mái ấm cần phải có một đứa con mới trọn vẹn.
Anh đã chuẩn bị tốt để trở thành một người cha, Có Cẩm có chút đau lòng.
Xin lỗi chú Ba, bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để có con.
Cô nhắm mắt nuốt lấy viên thuốc nhỏ đó.
Thời gian sau này vẫn còn nhiều, chúng ta có thể có rất nhiêu đứa con…
Cảnh này bị người khác chụp lại, Cố Cảm không hề hay biết.
Chuyện của Chu Lê đã xôn xao khắp dư luận, trên