Thấy túi xách của Tô Cảm Khê còn ở ghế lái phụ, đẩy cửa xe ra, đi tới chỗ Tô Cảm Khê.
“Cẩm Khê, túi xách của em để quên.
” Đường Minh đưa túi qua.
Tô Cẩm Khê dừng bước, đưa tay ra nhận túi xách Đường Minh đem tới, Đường Minh lại nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
“Đừng chơi muộn quá, buổi tối để anh tới đón em.
”
Động tác thân mật cùng giọng nói dịu dàng, Tô cẩm Khê có chút đờ đẫn trả lời: “Vâng,”
Giản Quân nhìn về phía người đàn ông, âu phục giày da, khiêm tốn, lịch sự, phong độ, một người yêu lí tưởng, mấu chốt là danh tính của anh ta.
Anh biết, là thiếu gia nhà họ Đường- Đường Minh.
Thấy anh đi rồi, Tô Cảm Khê nhìn về Giản Quân cách đó không xa, chắc anh ấy đã hiểu lầm.
Định giải thích nhưng anh ấy lại không liên quan gì đến mình, tại sao lại phải nghe lời giải thích của mình?
“Chúng ta vào đi.
”
Giản Quân đột nhiên mở miệng: “Em đang yêu đương?”
Tô Cảm Khê hoảng hốt, trong lòng cô Giản Quân chính là người ngoài việc học thì không quan tâm tới bất kì chuyện gì, chứ đừng nói là chuyện đời sống tình cảm của người khác.
Vấn đề này….
“Em có thể không trả lời không? Không phải em không muốn trả lời mà em không biết trả lời như thế nào, quan hệ của em và Đường Minh không thẻ giải thích rõ ràng bằng vài lời.
”
“Đương nhiên, đây là quyền tự do của em.
” Giản Quân cũng không bắt mãn với câu trả lời của cô.
Hai người không nói thêm gì nữa tiến vào phòng bao, vừa bước vào Tiêu Hiểu liền ra đón.
“Cẫm Khê rốt cuộc đã đến, đã lâu lắm rồi tớ không gặp cậu, gần đây cậu bận chuyện gì vậy?”
“Gửi sơ yếu lí lịch, còn cậu, vẫn đang tìm công ty thực tập sao?”
“Cậu cũng không phải không biết tính cách của tớ, tớ không muốn vào công ty làm việc, vừa rồi tớ đi hát ở quán bar, các cậu lát nữa hãy tới cổ vũ cho tớ.
”
“Đó là điều đương nhiên.
” Triệu Dương mở miệng nói, “Cẩm Khê, Giản Quân, hai người cùng đi chứ, sau này mọi người đều bận rộn công việc sẽ không có thời gian như vậy.
”
“Được.
” Tô Cẩm Khê cũng không có lý do từ chối, có lẽ tâm tư của cô chỉ là muốn ở cùng giản Quân thêm một lúc mà thôi.
Trên bàn ăn, mọi người vui vẻ trò chuyện về cuộc sống gần đây như thế nào.
: “Chúc mừng hội trưởng của chúng ta sắp trở thành đại minh tinh, tới đây tới đây, trước tiên cậu ký tên cho tớ, tránh việc về sau tớ muốn gặp cậu còn phải xếp hàng.
”
Tô Cẩm Khê không hiểu chuyện gì, “Đại minh tinh là sao?”
“Cảm Khê, chẳng lẽ cậu không biết Giản Quân đã ký hợp đồng với Tỉnh Vũ sao, đó là nơi được mệnh danh là xưởng sản xuất ngôi sao.
”
Tô Cẩm Khê nhất thời không thể tiêu hóa được tin tức này, nguyện vọng của anh ấy không phải là tiến vào công ty tài chính sao?
“Giản Quân, anh muốn trở thành minh tinh à?”Cô nhất thời không thể liên kết anh cùng với minh tinh.
“Chính xác là hiện giờ tớ vẫn đang là một thực tập sinh.
”
“Nhưng không phải anh muốn làm việc trong công ty tài chính sao?”
“Con người rồi cũng sẽ thay đổi.
”Giản Quân nhàn nhạt đáp, Tô Cẩm Khê không biết anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng đây là quyết định của anh, không ai có thể thay đổi được.
“Mặc kệ cậu làm ngành gì, tớ tin cậu nhất định sẽ thành công, tớ mời cậu một chén.
”
Hai cái chén va chạm, hai người cùng nhau uống vào.
: Một bữa cơm không ít đồ ăn, nhưng Tô Cẩm Khê lại uống rất nhiều rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn uống rượu ọc ọc thật đáng yêu.
Tiêu Hiểu còn muốn lôi kéo mọi người đi quán bar, Giản Quân nhìn thấy Tô Cẩm Khê đã say lông mày khẽ nhíu.
“Cô ấy say rồi, tớ đưa cô ấy về trước.
”
“Ai ya hội trưởng, cậu đừng làm mắt hứng, vất vả lắm mới có một hôm náo nhiệt như vậy, Cảm Khê chắc lát nữa sẽ tỉnh thôi.
”
Không thể lay chuyển được Tiêu Hiểu, mọi người liền bắt Taxi tới quán bar.
Tô Cảm Khê mơ màng dựa vào sô pha ngủ, thời điểm lần thứ ba đầu cô vào mặt kính, một bàn tay đưa đầu cô đặt lên vai mình.
Giảm Quân nhìn người con gái đang dựa vào vai mình, khuôn mặt trắng nõn lắm tắm một tầng đỏ, giống như hoa đào tháng ba, có chút hồng nhat.
Cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, vô cùng quyến rũ, khuôn mặt ngủ say vô tội tư vậy, ánh mắt Giản Quân càng sâu.
Xe sắp đến quán bar, Giản Quân lay nhẹ Tô Cẩm Khê.
“Cẩm Khê, tới rồi.
”
: