“Cái gì cơ! Cố Cẩm dẫm một phát thật mạnh lên chân ga, người của cô hướng về phía trước.
Những công ty đó đều là tâm huyết của Tư Lệ Đình, anh ấy đem bán đi tất cả cổ phần của những công ty đó thì chẳng phải là ném hết đi tất cả tâm huyết hay sao.
Trong bức tranh châm biếm có một hình ảnh, hai người ngôi trên máy bay vi vu trên bâu trời nước Mĩ, lời mà Tư Lệ Đình đã từng nói.
“Đồ ngốc ạ, tất nhiên là không đủ rồi, thế giới này là cá lớn nuôt cá bé, núi cao còn có núi cao hơn.
”
Mỗi người đều đang dốc sức để phát triển, chí có người đứng ở vị trí cao nhất mới có thể đứng trên đỉnh của đồ ăn.
”
“Cẩm Khê, sẽ có một ngày anh sẽ đứng ở trên đỉnh cao của đế quốc thương mại, nếu anh là vua thì em sẽ là nữ hoàng.
”
Chú ba có quyết tâm và tham vọng lớn như vậy mà đột nhiên lại từ bỏ hết tất cả, lúc này tâm trạng của Có Cẩm không biết phải diễn tả như thế nào.
Anh không phải là một kẻ ngốc nghếch, so ra thì anh thông minh hơn rất nhiều người, nhưng anh lại làm ra một chuyện mà người khác nhìn vào ai cũng sẽ đều thấy ngu xuẩn.
Chỉ là vì một cuộc điện thoại điện thoại của cô mà làm cho anh không yên tâm, anh sợ rằng không có anh ở bên thì Nam Cung Huân sẽ tiếp cận cô.
Có lẽ ngay từ đầu anh còn muốn dùng cách để đối phó với Nam Cung Huân nhưng cuối cùng anh lại chọn đi vào đường cùng cay nghiệt như này.
Thư Vũ xem như là cầm đầu công ty giải trí ở trong nước, mặc dù công ty giải trí không giống bắt động sản, nhưng cổ phần của anh cũng có giá trị không nhỏ, thế mà anh lại tùy tiện chuyển qua cho Cố Cẩm.
Cho tới bây giờ, tình yêu của anh không chỉ bằng lời nói, cô thua tâm phục khẩu phục, người ông kia còn quyết đoán hơn cô nghĩ rất nhiều.
Cố Cẩm đã có một cuộc gặp mặt trực tiếp với mọi người rồi, cô đặc biệt đến đây cũng là vì một người.
Sau màn chào hỏi, Cố Cẩm mới rời khỏi công ty, trước khi rời đi, cô còn đặc biệt quan tâm tới người phụ trách.
“Chủ tịch Cố có gì dặn dò?”
“Sau này tắt cả tài nguyên tốt nhất của diễn viên nam đều đưa cho Giản Vân, công ty nâng Giản Vân hét mức.
”
Cố Cẩm không vòng vo, nói thẳng ra.
Khi Tư Lệ Đình ở đây, anh cũng có chút quan tâm tới Giản Vân, nhưng mà cho tới bây giờ anh không có nói ra rõ ràng như Cố Cẩm vậy.
Người phụ trách gật đầu liên tục: “Tôi biết rồi thưa chủ tịch Có, tôi nhất định sẽ làm theo dặn dò của cô, nhưng mà trong công ty còn có ba người tiền bối có lý lịch sâu hơn Giản Vân,