Lúc trước Tô Mộng cũng có làm một số chuyện khiến cho Tô Cảm Khê không vui, nhưng trước giờ Tô Cẩm Khê cũng không cảm thấy phiền chán.
Nhìn cô ta cứ đi theo Tư Lệ Đình mà một tiếng chú ba hai tiếng chú ba, lần đầu tiên trong lòng của cô có chút bực bội.
Cô cũng không biết vì sao mình lại có tâm trạng này, giống như trong lòng nhét vào một cái bong bóng sắp nỗ vậy.
So với cô thì Tư Lệ Đình kiên nhẫn hơn, anh vốn rất chán ghét phụ nữ, Tô Mộng lại một mực đi theo bên anh làm anh cảm thấy vô cùng phiền chán.
Đường Minh nói chuyện điện thoại với cô xong cũng đi đến, lúc sắp đi thì Bạch Tiểu Vũ gọi cho anh ta.
“Minh, hôm nay không phải sinh nhật của dì sao? Em đi chọn quà với anh nha.
”
Trước kia hàng năm đều là cô ta cùng đi chọn quà với Đường Minh, gần đây mặc dù Đường Minh không có tiếp xúc với Tô Cảm Khê.
Nhưng Bạch Tiểu Vũ vẫn nhớ đến cái tên Đường Minh gọi ra vào ngày hôm đó, trong lòng cô ta không yên ổn giống như là chôn một trái bom vậy.
“Quà anh đã chọn xong rồi, tối nay anh sẽ không về đâu, em ngủ sớm một chút đi.
”
Những ngày này cho dù Đường Minh không có liên lạc với Tô Cẩm Khê, phần lớn thời gian cũng là bận bịu công việc ở nhà.
Bạch Tiểu Vũ dùng hết tâm trí nhìn mấy lần, phát hiện anh ta đang ở trong phòng làm việc, lúc này mới không có suy nghĩ cái gì nhiều hơn nữa.
Nhưng trước sau gì cô ta cũng đều cảm thấy Đường Minh đối với mình không bằng trước kia, giác quan thứ sáu của phụ nữ thường rất chính xác.
“Minh, trước đây đều là em cùng anh đi chọn quà, sao năm nay lại không phải vậy chứ?”
“Chỉ qua chỉ là một món quà mà thôi, anh lái xe đó, cúp máy nha.
” Trong lòng Đường Minh có chút phiền tắt điện thoại.
Vừa mới gọi điện thoại cho Tô Cẩm Khê, thế mà cô lại ở bên cạnh Tư Lệ Đình, mặc dù vẫn còn có Tô Mộng.
Anh ta không biết mấy người đó làm sao lại ở chung với nhau, nhưng nghĩ đến câu nói đùa lúc trước Tư Lệ Đình từng nói trong sân.
Dù sao mình không thích không bằng để cho anh, anh chán ghét người nhà họ Đường như vậy, sao lại đợi chứ?
Tâm trạng của Đường Minh lúc này vô cùng bực bội, mức độ quan tâm đối với Tô Cảm Khê đã sớm vượt qua giới hạn dự tính của anh ta rồi.
Lúc đến cửa hàng, Tô Cẩm Khê đang xem một cái vòng tay.
Mẹ Đường ăn mặc theo phong trào như vậy, loại đồng trang sức như thế này chắc chắn bà ta sẽ rất thích.
Tô Cẩm Khê theo thói quen giơ vòng tay lên nhìn sang hướng Tư Lệ Đình: “Chú ba, chú thấy cái này có đẹp hay không?”
Tư Lệ Đình vốn không để ý sẽ mua cho người đàn bà kia cái gì, nhưng nếu như Tô Cẩm Khê hỏi anh sẽ nghiêm túc trả lời.
“Cũng được.
”
Tô Mộng lại nói chen vào, nhưng cô ta cảm thấy kì lạ nhất là cho dù mình có nói cái gì đi nữa thì khoảng cách với Tư Lệ Đình cũng đều rất xa.
Cho dù Tô Cẩm Khê với Tư Lệ Đình không nói gì nhưng giữa hai người chỉ cần là một ánh mắt đối mặt nhau liền làm cho cô ta cảm thấy rất hài hòa.
Giữa hai người kia dường như có một mối quan hệ đem bọn họ quấn quanh cùng một chỗ, người ngoài căn bản là không thể nào vào được.
“Cầm Khê, chọn xong chưa?” Đường Minh đi đến chỗ Tô Cẩm Khê, anh ta trực chen vào giữa hai người, phá vỡ một màn hài hòa như vậy.
“Sao chú ba lại ở đây vậy?”
“Gặp được ở cửa hàng, tối nay là sinh nhật của mẹ anh, tôi bảo chú ba cùng về nhà ăn cơm.
” Tô Cẩm Khê đã suy nghĩ trước lời giải thích rồi.
Đây là phiên bản bình thường nhát rồi, Đường Minh vẫn cảm thấy kì lạ như cũ: “Không phải chú ba luôn luôn không thích về nhà sao?”
“Đó là trước kia thôi.
” Tư Lệ Đình thờ ơ mà trả lời, làm cho Đường Minh không còn lí do nào để tiếp tục truy hỏi.
“Anh rẻ, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi, em có thể đến chúc mừng sinh nhật dì được chứ?” Tô Mộng ngọt ngào hỏi.
Đường Minh vốn dĩ không quan tâm đến Tô Mộng, trả lời qua loa một câu: “Được.
”
Lúc anh ta quay người nhìn về phía Tô Cẳm Khê ánh mắt hơi dịu dàng: “Chọn xong chưa?”
“Cái vòng tay này mẹ anh có thích hay không?”
“Con dâu chọn, chắc chắn mẹ sẽ rất thích.
”
Nếu như trước kia anh ta chắc chắn sẽ không nhắn mạnh ba chữ con dâu này đâu, Tư Lệ Đình ở bên cạnh nghe được thì biểu cảm cũng lạnh lùng đi.
“Vậy lấy cái này đi, cô ơi, làm phiền cô gói cái này lại cho tôi với, cái này bao nhiêu tiền vậy?”
“Tám vạn tám đó cô.
”
Tư Lệ Đình đã lấy thẻ ra: “Tính tiền.
”
Đường Minh ngạc nhiên nhìn anh, quan hệ của anh với mẹ Đường luôn luôn không tốt, sao anh có thể dùng tiền của mình mua đồ cho mẹ Đường chứ?”
Hơn nữa tiền này cũng không nên do anh trả, Đường Minh rút ra thẻ của chính mình.
“Chú ba, đồ mua cho mẹ chúng tôi sao có thể để chú trả tiền chứ? Chú mau lấy lại đi.
”
“Chẳng qua chỉ là một cái vòng tay thôi mà, ai mua không được chứ.
”
“Đương nhiên là không giống rồi, cô à, quẹt của tôi đi.
”
Trong không khí dường như có mùi thuốc súng lửa cháy tràn đầy, Tô Cẩm Khê vô cùng khó xử, sao chú ba lại đánh dấu với Đường Minh vậy chứ?
Giá như cô có đủ tiền bên trong thẻ của mình thì tốt rồi, trên người cô đúng là còn có hai tắm thẻ, một thẻ đen của Tư Lệ Đình, một thẻ bạch kim của Đường Minh.
Còn không phải đem chuyện về chỗ cũ hay sao, dù mình sử dụng thẻ của ai thì cũng làm người đối diện khó chịu rồi?
Tô Mộng cũng mơ hồ luôn, mùi thuốc súng giữa hai người này sao lại nồng như vậy chứ?
Người bán hàng khó xử đứng tại chỗ, không dám lấy của ai hết, sợ bị ánh mắt của người kia giết chết.
“Vậy…… Đây cũng là tắm lòng của chú ba, nếu không thì để chú ba trả đi nha?” Tô Cảm Khê yếu ớt nói.
| Đường Minh có chút không vui: “Cẩm Khê, chẳng lẽ tôi không trả nỗi tiền cho một chiếc vòng tay sao?”
Tô Cẩm Khê không thích Đường Minh, đương nhiên cũng không có đứng dưới góc độ suy nghĩ của anh ta rồi.
“Chú ba, nếu không thì chú đừng tặng?” Cô đưa tay kéo tay áo Tư Lệ Đình, biểu cảm trên mặt Tư Lệ Đình mới dịu xuống.
Đường Minh tinh mắt phát hiện động tác này, người của nhà họ Đường đều biết Tư Lệ Đình không thích người khác chạm vào anh, sao anh lại để Tô Cẩm Khê chạm vào chứ?
Mà cảm giác lần này hai người đem đến cho anh ta cũng thay đổi nữa đó là Tô Câm Khê không còn sợ hãi Tư Lệ Đình.
Khoảng thời gian này bọn họ đã xảy ra chuyện gì vậy chứ? Tư Lệ Đình xuất hiện ở đây là trùng hợp hay là……
Người bán hàng cuối cùng vẫn quẹt thẻ của Đường Minh, một đoàn người liền chuẩn bị đi về nhà họ Đường.
Tô