Thứ gọi là hào môn, cho tới bây giờ cũng không phải đi vào dễ dàng.
Bên trong cửa này càng nhiều người, lòng người cũng sẽ càng phức tạp.
Mẹ Đường bắt Đường Minh cưới Tô Cẩm Khê, nguyên nhân lớn nhất ở đây chính là vì cổ phần.
Bạch Tiểu Vũ không thể có con, hơn nữa ông cụ sẽ không thừa nhận bối cảnh gia đình của cô ta đâu, nó vô cùng ảnh hưởng đến tiền đồ của Đường Minh.
Nếu như Tô Cẩm Khê mang thai con của Đường Minh, chuyện đương nhiên là sẽ được thêm nhiều cỗ phần hon rồi.
Cổ phần trong tay Đường Minh còn thêm của đứa bé này nữa, sau này anh ta chính là cổ đông lớn nhất, anh ta sẽ hoàn toàn nắm trong tay tập đoàn nhà họ Đường.
Cho dù là đến lúc đó Tư Lệ Đình có lòng với nhà họ Đường cũng không phải là đối thủ của Đường Minh, phòng ngừa chu đáo mà nói chính là như thề.
Tô Cẩm Khê với Đường Minh cùng đi vào phòng, sau khi quản gia chào hỏi đơn giản xong vội vàng đỡ cô ngồi xuống sofa.
“Mợ hai, từ từ thôi mợ.
”
Tô Cẩm Khê được quản gia lão phật gia đối đãi như thế này bị hù sợ: “Đây…… Ông quản gia, con không sao đâu.
”
“Đã nôn thành như vậy rồi còn nói không sao? Mợ nghỉ ngơi thật tốt đi.
”
Tô Cẩm Khê tức xạm mặt lại, mình còn chưa nôn ra gì mà, sao trong mắt ông ta lại là chuyện lớn bằng trời rồi vậy?
Ông cụ với mẹ Đường cũng cùng đi xuống, mẹ Đường vô cùng khoa trương: “Khê Khê à, con dâu của mẹ, con đúng là thật biết cố gắng.
”
Tô Cẩm Khê cạn lời, mình cũng không có thi đứng đầu gì, cố gắng cái gì chứ?
“Mẹ, mẹ đừng nói bừa.
” Đường Minh đương nhiên hiểu rõ mẹ anh ta đang hiểu lầm cái gì rồi.
Ông cụ thì càng quan tâm Tư Lệ Đình hơn: “Đình Nhi à, hôm nay nghĩ thế nào mà quay về ăn cơm vậy? Con cũng không nói trước với cha một tiếng để đầu bếp chuẩn bị đồ ăn con thích ăn nữa, quản gia, mau bảo đầu bếp làm thêm mấy món cậu ba thích ăn đi.
”
Biểu cảm trên mặt của Đường Minh với Mẹ Đường vô cùng khó coi, chỉ cần Tư Lệ Đình vừa xuất hiện, trong mắt của ông cụ cũng chỉ có một mình anh mà thôi.
“Ông à, lâu rồi con cũng không đánh cờ với ông, con với ông đánh hai ván cờ nha?” Ở trước mặt ông cụ Đường Minh cũng vô cùng lấy lòng.
“Được thôi, chúng ta cùng đi chơi hai ván nào.
”
Tô Cẩm Khê bị mẹ Đường gọi qua một bên: “Khê Khê à, gần đây Minh Nhi đối xử với con thế nào?”
“Hưm, đối với con rất tốt.
” Tô Cảm Khê che giấu lương tâm trả lời, hai người ngoại trừ gặp mặt một lần ở công ty, hôm nay mới là lần thứ hai mà thôi.
“Đối với con tốt là được rồi, mẹ chỉ sợ đứa nhỏ này đối với con không tốt, con dịu dàng như vậy, mẹ cũng yên tâm về con, sau này đi ra ngoài con đừng mang giày cao gót nha.
”
Tô Cẩm Khê nhìn thoáng qua đôi giày 5cm của mình, nói cao cũng không tính là quá cao đâu.
“Vâng mẹ con biết rồi.
” Xưa nay Tô Cẳm Khê sẽ không cãi lại ý kiến của người lớn.
“Đúng rồi mẹ, đây là quà tặng mẹ, hi vọng mẹ sẽ thích.
”
“Thích thích, đương nhiên mẹ thích rồi.
”
Chỉ cần là yêu người thì đưa cái gì cũng sẽ thích.
“Mẹ, cơ thể con có chút không thoải mái, con đi lên nằm trước một lát nha, khi nào ăn cơm thì con xuống.
”
Tô Cẩm Khê trên đường giống như là ngồi cáp treo mà đến, bây giờ đầu đã hơi choáng.
Mẹ Đường lại cho là phản ứng của việc cô mang thai: “Được rồi, con nghỉ ngơi cho tốt đi, một lát mẹ sẽ cho người gọi con xuống ăn cơm.
”
Tô Cẩm Khê rời đi chỉ là vì trốn tránh tiếp xúc với người nhà họ Đường mà thôi, cô càng muốn thoát khỏi nhà họ Đường thì càng sợ hãi sẽ tiếp xúc với bọn họ.
Mẹ Đường đối xử tốt với cô tương lai sẽ trở thành cảm giác áy náy.
Quay lại căn phòng trước đây, mới vừa mở cửa phía sau lại có một người đi đến.
Vẻ mặt Tư Lệ Đình tái nhọt: “Tô Tô, anh nhịn không được, một chút anh cũng nhịn không được rồi.
”
“Biết rõ em với Đường Minh chỉ là góp vui lấy lệ nhưng anh nhịn không được em lấy thân phận như vậy mà ở bên cạnh nó.
”
“Em cũng biết lúc nãy anh đã tốn biết bao công sức để không bị bại lộ, Tô Tô, cuối cùng em có thích anh hay không vậy? Anh muốn có đáp án ngay bây giờ.
”
Tư Lệ Đình cảm thấy mình sắp bị cô ép đến điên rồi, bây giờ điều anh muốn không là gì cả, nhưng hết lần này tới lần khác đã biến thành một vấn đề không nhỏ ở chỗ Tô Cảm Khê.
Giờ phút này lòng dạ Tô Cảm Khê rối bời: “Chú ba, chú nói chú không ép tôi mà.
”
Hai từ thích này cô không dám tự tiện nói ra miệng, đối với Giản Vân thì cô có thể xác định, dù sao mấy năm này ánh mắt của cô cũng đều đang đuôi theo anh ấy.
Nhưng mà Tư Lệ Đình thì khác, mình với anh quen biết không bao lâu, cô sợ mình đối với anh chỉ là tình cảm nhất thời.
Nếu như tùy tiện đồng ý với Tư Lệ Đình, nếu sau này cô phát hiện đây không phải là tình yêu thì cô làm sao đền bù cho anh đây chứ?
Huống hồ thân phận của Tư Lệ Đình cũng khác xa so với những người khác nữa, đây cũng là một điểm Tô Cẩm Khê lo lắng, cô không dám tùy ý lung tung trả lời.
“Anh không làm được, so với trong tưởng tượng anh càng muốn quan tâm em hon, Tô Tô, nói đi, là em thích anh có đúng không?”
Tư Lệ Đình nâng cằm cô lên, ép buộc mong muốn một đáp án.
Anh có thể tuỳ tiện có được thân thể của cô, nhưng mà trái tim kia của cô giấu rất sâu rất sâu.
“Chú ba, trong vòng ba ngày, chắc chắn tôi sẽ cho chú câu trả lời.
”
Ngoại trừ một lần kia ở văn phòng cô xúc động mà mắt đi lý trí, giờ phút này lý trí của cô sáng suốt lạ thường.
“Được, anh sẽ đợi thêm ba ngày.
” Tư Lệ Đình buông cô ra rồi rời đi.
Tô Cẩm Khê hiểu rõ tính anh, xem ra lần này mình không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa rồi, là nên cho cô một chút kích thích để cô chân chính thấy rõ lòng mình.
Đường Minh gõ cửa đi vào, nhìn thấy Tô Cầm Khê đang ngồi 3 GV ca VN LỆ: (150 F- VUẾ nu ngân người ở bên cửa sô: “Câm Khê, xuông ăn cơm nè.
“A, được rồi.
” Tô Cảm Khê thu hồi tâm tư phức tạp cùng anh ta đi xuống lầu, trong phòng khách cũng không có bóng dáng của Tư Lệ Đình.
Trước đây cô sợ nhất là nhìn thấy anh, Tô Cẩm Khê không nhìn thấy anh tâm trạng bỗng cảm thấy mất mác một cách khó hiểu.
“Cô đang tìm cái gì vậy?” Đường Minh liếc mắt liền phát hiện ra Tô Cảm Khê đang tìm người.
“Không có gì, chỉ là thắc mắc vì sao chú ba với Mộng Nhi còn chưa đến thôi.
”
“Không biết vì sao Tô Mộng không có đến cùng chú ba còn chú ba thì rời đi trước rồi.
”
“Chú ấy đi rồi à?” Trái tim Tô Cầm Khê giống như bị ai bóp chặt vậy.
Đường