Thái độ của Thẩm Quốc Thuấn khiến cho Thẩm Văn Đào vô cùng khó hiểu, muốn truy hỏi lại bị Thẩm Văn Vũ lên tiếng cắt ngang:- Cha, nãy giờ cha chỉ quan tâm anh, chẳng thèm ngó tới con – Cô rất rõ ràng tại sao cha cô không thích Lưu Tịnh Dung nhưng cô đã hứa với Lưu Tịnh Dung giữ kín bí mật này, nhất là Thẩm Văn Đào càng không thể biết, nên nhanh trí vội vàng chuyển chủ đề, kéo tay Thẩm Quốc Thuấn làm nũng.Quả nhiên, Thẩm Quốc Thuấn không tiếp tục nói chuyện đó nữa, chỉ chỉ cái trán của Thẩm Văn Vũ mắng yêu:- Anh con đang bị thương mà còn ghen tị, được rồi, cha yêu con gái của cha nhất.Lúc này, Thẩm Văn Vũ mới mỉm cười rực rỡ tinh nghịch khiến cho Thẩm Quốc Thuấn cười to.
Nói thêm vài câu, Thẩm Quốc Thuấn và Thẩm Văn Vũ đều rời đi, để lại Thẩm Văn Đào nhìn theo mang đầy suy nghĩ.
Anh hiểu rõ cha mình đặt vấn đề lợi ích lên hàng đầu, Lưu Tịnh Dung có người cha đang nắm thực quyền ở Long thành vốn là người con dâu mà ông hằng mong ước, thái độ của ông đối với Lưu Tịnh Dung quá kì lạ.
Hơn nữa, biểu hiện của Thẩm Văn Vũ cũng kì lạ, anh nhìn ra cô cố ý chuyển chủ đề, dường như biết điều gì đó, anh nhất định phải tìm hiểu lý do cho tất cả chuyện này.
Thẩm Văn Đào không thể ngờ rằng khi anh biết được sự thật của chuyện này lại trong một hoàn cảnh đau thương, lúc ấy anh thật muốn giết chết chính mình.Danh sách gián điệp Nhật Bản vào tay, Hội cứu quốc lập tức phát động nhiều hành động lớn điều tra và trừ khử, bởi họ điều tra được người Nhật sắp có một hành động lớn ở Long thành nên họ đành để lại cha con Lý gia và một số người quan trọng.
Nhưng như vậy cũng đủ làm tổ chức gián điệp Nhật Bản mai phục ở Long thành bị tổn thất nghiêm trọng, càng thêm căm thù Hội cứu quốc, nó đã trở thành cái gai phải lập tức trừ bỏ của người Nhật.Hành động điều tra Lưu Tịnh Dung không tiện tham gia nhưng mỗi lần có nhiệm vụ ám sát, cô đều lẻn ra ngoài dẫn đội, cô không xin nghỉ để tạo chứng cứ ngoại phạm cho bản thân, với lại tình cảm của cô và Thẩm Văn Đào đang tốt đẹp, chẳng muốn xa rời nhau.Một hôm, Lưu Tịnh Dung không cẩn thận bị thương ở tay trong lúc hành động, bị Tiền Bảo Bảo vô tình nhìn thấy Lưu Tịnh Dung lẻn trở về trong đêm tối và còn phát hiện chút vết máu dính trên tay cửa phòng của Lưu Tịnh Dung, vì thế ngày hôm sau cô khéo léo hỏi Lưu Tịnh Dung:- Tịnh Dung, đêm qua cô có đi đâu không?- Đâu có, tối qua tôi hơi mệt nên đi ngủ sớm.
Sao cô lại hỏi vậy? – Lưu Tịnh Dung hỏi ngược lại.Trong đầu có muôn vàn thắc mắc nhưng xem thái độ Lưu Tịnh Dung chẳng muốn nói, Tiền Bảo Bảo cũng không truy hỏi làm gì, phớt lờ cho qua:- Không có, tối qua tôi thấy có bóng người gần phòng của cô, tôi tưởng cô đi đâu về thôi.Tuy Tiền Bảo Bảo không tiếp tục truy cứu chuyện này nhưng đã giữ lại trong cô một mầm nghi ngờ, dẫn đến sự hiểu lầm to lớn, sự đau thương tột cùng dành cho Lưu Tịnh Dung.Lưu Tịnh Dung và Thẩm Văn Đào mãi đắm chìm trong hạnh phúc, trong những tháng ngày bình an mà không biết sóng gió sắp ập đến, đẩy tình cảm của bọn họ đến bờ vực thẳm, liệu khó khăn trắc trở sẽ củng cố cho tình cảm của bọn họ vững chắc như tường thành hay họ sẽ đánh mất nhau giữa sự xô đẩy của dòng đời muôn vàn âm mưu tính kế lẫn nhau.Hôm đó là một ngày chẳng có mặt trời, mây đen che phủ cả bầu trời, dường như báo hiệu một cơn bão lớn sắp kéo đến, tâm thần của Lưu Tịnh Dung nôn nóng bất an khiến cho cô vô cùng khó hiểu.
Quả nhiên chiều hôm đó khi Lưu Tịnh Dung vừa tan học đã có người tới báo rằng có người bảo cô về nhà một chuyến, cha của cô có việc tìm cô.
Cô vừa đi không xa trường quân đội đã bị tiểu Thất – một cô nhi được Trần Nam nuôi dưỡng chặn lại, nói với cô:- Chị Tịnh Dung, là em tìm chị.
Chú Trần nhận thấy có điều gì đó không ổn, xung quanh căn cứ bí mật mấy ngày nay luôn xuất hiện nhiều người lạ mặt nên bảo em đến hỏi chị dạo này có nghe được tin tức gì không?Lưu Tịnh Dung chợt nhớ đến chiều nay Lý Thiên Hàng không có đến lớp, lúc đó cô có thắc mắc nhưng chẳng để ý nhiều, lẽ nào hai chuyện này có liên quan sao, cô bất an hốt hoảng đề nghị:- Đi, đi, chúng ta đến đó xem sao.Tuy tiểu Thất không hiểu gì cả nhưng lại thấy cô vội vàng như vậy, chỉ đành chạy theo cô.
Khi hai người họ đuổi tới gần căn cứ bí mật của Hội cứu quốc thì