Nghiêm Cái ôm Lục Thú ra khỏi phòng tắm rồi nằm dựa lên người hắn.
Anh cọ cổ hắn, ôm chặt người trong ngực, sau đó ậm ừ hai tiếng, lười biếng nói: "Ngủ."
Lục Thú cũng mệt muốn chết, mắt nhắm mắt mở, cứ như vậy nằm trong lòng anh ngủ mất.
*
Thời gian quay "Sử Quan Bút Tích" khá dài, phải đợi hai diễn viên chính hoàn toàn nhập vai thì đạo diễn mới bắt đầu quay, thoáng một cái là đã qua hai, ba tháng.
Không lâu sau, Nghiêm Cái lại xin nghỉ.
Lần này không phải vì lý do cá nhân mà là vì "Đông Ly Hạ" đoạt giải.
Thẩm Trì vốn coi đây là một bộ phim thương mại.
"Đông Ly Hạ" khá ăn khách, tỷ lệ người xem cao, vì vậy giành được giải thưởng bộ phim có giá trị thương mại cao nhất trong lễ trao giải Bạch Hoa, cũng giúp Nghiêm Cái nhận được danh hiệu Nam chính xuất sắc nhất.
Tại lễ trao giải, Nghiêm Cái vẫn ngồi ở hàng ghế đầu tiên cùng với Thẩm Trì.
"Gần đây cậu quay Sử Quan Bút Tích à?" Thẩm Trì chủ động hỏi anh.
Nghiêm Cái gật đầu thừa nhận: "Quay mất vài tháng."
"Vậy chắc sắp xong rồi?" Thẩm Trì hỏi: "Kế tiếp tính nghỉ ngơi hay tiếp tục làm việc?"
"Làm việc." Nghiêm Cái cười: "Kiếm tiền nuôi gia đình."
Anh nói rồi chợt nhớ đến người nào đó, trong lòng bỗng thấy ngọt như mật.
"Vậy được." Thẩm Trì khẽ gật đầu: "Chỗ tôi hiện tại không có kịch bản nào, nhưng đạo diễn Lý cậu từng gặp trong buổi liên hoan khi trước có một kịch bản về bệnh trầm cảm.
Tôi thấy khá hay.
Cậu có muốn đọc thử không?"
Kịch bản Thẩm Trì đề cử nhất định không tệ, Nghiêm Cái gật đầu: "Được."
Vì có tầng quan hệ với Diêu Đa Ý và Thẩm Trì nên dù đang quay "Sử Quan Bút Tích" Nghiêm Cái đã nhận được kịch bản mới.
Chỉ là đạo diễn Lý nói bộ phim vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị, phần sau của kịch bản vẫn chưa được sửa đổi.
Nghiêm Cái cũng không để ý, tối đó trực tiếp cầm kịch bản về xem.
Nghiêm Cái có quyền tự do khá lớn trên phương diện nhận vai diễn.
Đoạn Bắc không hề hạn chế anh, hơn nữa vẫn luôn đề cao nguyện vọng của Nghiêm Cái trong quá trình lựa chọn kịch bản.
Thể theo lời Đoạn Bắc là phải để cây rụng tiền vui vẻ thì tiền mới rụng được.
Buổi tối sau khi về nhà, Nghiêm Cái lập tức rúc trên sô pha đọc kịch bản.
Không lâu sau, Lục Thú cũng về đến nơi.
Hắn âm thầm ngồi sau lưng Nghiêm Cái, gần như ôm anh vào lòng rồi cùng anh đọc kịch bản.
Nghiêm Cái đọc đến khi thấy mắt hơi mỏi thì theo bản năng dựa ra sau, lập tức rơi vào cái ôm ấm áp của Lục Thú.
Lục Thú đưa tay ôm Nghiêm Cái, sau đó đặt cằm mình lên vai anh, thân mật hỏi: "Sao em thấy mấy đoạn đối thoại này có vẻ áp lực vậy?"
"Ừm?" Nghiêm Cái quay đầu lại nhìn hắn.
Lục Thú nhân thể hôn lên mặt anh, sau mới nghe anh trả lời: "Cũng được, không tính là áp lực.
Kịch bản này viết về bệnh trầm cảm."
"Anh tự chọn à?" Lục Thú hơi ngẩn ra rồi cười: "Hay là Đoạn Bắc? Để anh nhắm đến Ảnh Đế?"
"Tôi đọc thử xem thế nào." Tầm mắt Nghiêm Cái trở lại màn hình máy tính: "Thầy nói trạng thái khi quay Sử Quan Bút Tích của tôi khá tốt, có tiến bộ lớn, sắp tới độ chín.
Anh Bắc thật ra không vội, nói tôi mới 27, thêm vài năm nữa sớm muộn gì cũng giành được."
"Vậy anh thì sao?" Lục Thú cười rạng rỡ, đưa tay nhéo mặt Nghiêm Cái.
"Tôi à." Lần này Nghiêm Cái đặt kịch bản xuống, quay người cười: "Tôi không khát vọng danh hiệu Ảnh Đế đến vậy, chỉ một cách gọi mà thôi." Anh nói rồi nhắc đến Lục Thú: "Hiện tại kiếm tiền nuôi gia đình mới là quan trọng nhất."
"Em nuôi anh, em nuôi anh mà." Lục Thú vội vàng nói: "Nuôi anh cả đời."
"Trộm bình ắc quy ô tô nuôi à?" Nghiêm Cái trêu ghẹo.
"Không, trộm nắp giếng." Người nào đó đáp lại.
* Trộm bình ắc quy ô tô nuôi (偷电瓶车养), nguyên gốc là "偷电瓶车养你" - Trộm bình ắc quy ô tô nuôi bạn: Một thuật ngữ lưu hành trên internet, bắt nguồn từ cuộc phỏng vấn được tung lên mạng năm 2012, có một người đàn ông bởi vì trộm bình ắc quy ô tô nên bị bắt.
Đoạn đối thoại trong này trở thành chủ đề hot trên mạng lúc bấy giờ, kết hợp với bộ phim Vua Hài Kịch của Châu Tinh Trì, trong đó có một đoạn đối thoại giữa Doãn Thiên Cừu và Liễu Phiêu Phiêu ("Không đi làm có được không?", "Không đi làm anh nuôi em nha", "Anh nuôi em.") Từ đó cư dân mạng cho ra đời câu nói kết hợp "Tôi trộm bình xe điện để nuôi bạn", được ghép trong khá nhiều meme.
(Quên anh ta đi, tôi trộm bình ắc quy ô tô nuôi em!)
Nắp giếng (井盖/jǐnggài): Trong đó chữ "giếng"/盖 chính là Cái trong tên của Nghiêm Cái.
;A;, chắc là 1 dụng ý tình thú nào đó nhưng editor chưa hiểu được *cúi đầu*.
*
Tới nửa đêm, Nghiêm Cái lại không nhịn được thức dậy rời giường.
Lục Thú vốn cũng tỉnh dậy theo, có điều bị anh hôn hai cái nên lại mơ màng ngủ tiếp.
Nghiêm Cái ôm một chiếc chăn nhỏ, một lần nữa mở kịch bản.
Tên kịch bản được tạm định là "Đêm Dài".
Nhân vật chính trong "Đêm Dài" là một thiếu niên mắc bệnh trầm cảm.
Gia cảnh thiếu niên vô cùng khó khăn, từ khi bắt đầu có ký ức đã bị cha mẹ đánh đập mắng chửi hết ngày này qua ngày khác, thế nhưng thiếu niên từ nhỏ đã rất thông minh, tự mình cố gắng kiếm tiền đến năm học cấp 3.
Năm cấp 3, sau khi đọc được bài phỏng vấn trên tạp chí của một nhân vật truyền cảm hứng, thiếu niên quyết tâm thay đổi số phận, tiến về phía trước.
Thế nhưng cậu lại bị ông bố nghiện ngập và bà mẹ ham mê cờ bạc đánh đến sứt đầu mẻ trán, giấc mơ bị họ tự tay xé nát, số tiền chắt bóp cũng bị cướp mất.
Cậu cố gạt đi vết thương lòng nhưng đến trường lại phát hiện sách