Ngày hôm sau, khi Ái Triêm tỉnh lại Trần Minh đã rời giường.
Cô ngồi trên giường ngây ngẩn một hồi.
Dây dưa với anh cả đêm qua, cô lại quên mất nói với anh chuyện cô sẽ sang Mỹ.
Mà hình như anh đã đến công ty rồi.
Khi cô ra khỏi phòng đã thấy đồ ăn sáng anh chuẩn bị sẵn trên bàn.
Cô mở lồng bàn mỉm cười.
Chỉ một chút quan tâm thế này cũng đã làm lòng cô cảm thấy ấm áp.
Ăn sáng xong cô gọi điện về công ty, nhờ trợ lý đặt dùm vé máy bay ngày mai đi Mỹ.
Cả ngày lăn lộn xử lý đống giấy tờ tồn đọng ở công ty.
Đến chiều tối mới tự lái xe đi về nhà thăm ba Chỉnh.
Cả tuần rồi lo cho đám cưới của Trâm Chi, cô còn chưa về thăm ba.
Cô bước xuống xe, ba Chỉnh đã chờ sẵn ở cửa, đỡ lấy đồ trên tay cô.
Ông đánh giá cô con gái của mình từ trên xuống dưới một phen, khí sắc rất tốt.
Trong lòng ông thoáng yên tâm một ít.
Ái Triêm gặp ba thì hứng thú bừng bừng cùng ông tám chuyện.
-Tại con lo chuyện đám cưới Trâm Chi nên cả tuần rồi ba phải ở một mình.
Ba Chỉnh cười hiền:
-Con làm như ba chưa từng ở một mình vậy đó.
Ba dạo này cũng bận rộn ở cửa hàng cây giống, đâu có nhiều thời gian rảnh.
Bữa cơm trưa ba Chỉnh làm đầu bếp, Ái Triêm ở bên cạnh giúp đỡ ông.
Đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên, Ái Triêm lau lau tay đi ra mở cửa.
Vừa mở cửa ra, nhìn thấy Trần Minh bên ngoài cửa, biểu cảm trên mặt cô lập tức cứng đờ, trên miệng treo nụ cười có chút xấu hổ:
-Sao anh lại đến đây?
Ngoài cửa, Trần Minh lạnh lùng đứng đó, rong tay anh xách không ít thứ.
-Sao? Không chào đón anh sao?
Người cũng đã đến trước cửa rồi, cô cũng không thể đuổi người về được.
Nhưng Trần Minh cũng không quan tâm cô, đã trực tiếp xông vào nhà.
Ba Chỉnh thấy Ái Triêm thật lâu không có động tĩnh gì, vì thế từ phòng bếp ra tới.
Vừa đến phòng khách đã nhìn thấy Trần Minh đang mang một đống quà trên tay đi vào.
-Chào chú.
Con muốn tới xin cơm.
Ba Chỉnh hơi sửng sốt khi nhìn thấy anh.
Mặc dù đã đồng ý giao Ái Triêm cho anh, nhưng trong lòng ông vẫn không buông xuống được.
Trên thế giới này người đau lòng cô nhất chính là ông, người sợ hãi cô chịu ấm ức nhất cũng là ông.
Và người thỏa hiệp với Trần Minh giấu giếm cô cũng là ông.
-Ba à?
Ba Chỉnh tỉnh táo lại, ừm một tiếng:
- Vào trong đi.
Cơm xong rồi.
Chuẩn bị ăn thôi.
Ba Chỉnh chậm rãi quay người đi vào trong bếp.
Trong phòng chỉ còn lại hai người, Ái Triêm đứng ngốc tại chỗ.
Tim cô còn đang đập, cứ sợ ba sẽ có thái độ nổi giận với anh.
Trần Minh đi từng bước từng bước đến chỗ cô, cúi đầu, tới gần.
Ái Triêm theo bản năng muốn né tránh, bị bàn tay to của Trần Minh chặn kín đường đi, chỉ thấy anh khom lưng, ở trên phần cổ lộ ra của Ái Triêm hung hăng