Trương Húc Đông càng thêm cảm thấy người phụ nữ này không hề đơn giản,có thể không náo loạn mà lại có thể đoán được mục đích bản thân mình tới đây, nếu người phụ nữ này có thể bồi dưỡng một chút thì chắc chắn không chỉ là một con chim hoàng yến đơn giản như vậy đâu, có một loại người từ khi sinh ra đã có chỗ không giống người thường, mà Chu Tiểu Tuệ chính là loại người này.
“Cô Chu rất thông minh, tôi thích nói chuyện với những người thông minh như vậy, vậy chúng ta vào thẳng vấn đề nhé.” Trương Húc Đông gật đầu nói tiếp: “Chúng tôi đến đây đúng là vì chuyện của Phạm Chí Dũng, cô là người phụ nữ của ông ta, chắc là biết nhiều chuyện của Phạm Chí Dũng nhỉ?”
Chu Tiểu Tuệ mỉm cười, trong nụ cười lại mang một chút bi ai: “Tôi đúng là biết không ít chuyện của ông ta, cho nên ông ta vẫn luôn không dám buông tha tôi để đi tìm người phụ nữ khác.”
“Ha ha...” Trương Húc Đông cười nói: “Lần này tôi đến là hy vọng cô Chu có thể đưa cho chúng tôi bằng chứng về tội tham nhũng của Phạm Chí Dũng, mong là cô sẽ phối hợp.”
“Tại sao tôi phải làm như vậy?” Chu Tiểu Tuệ sửa sang lại mái tóc rồi nói: “Nếu tôi nói ra thì tôi có thể nhận được lợi ích gì?”
Khóe miệng Trương Húc Đông cong lên, cười nói: “Cho dù cô Chu không nói, tôi cũng có thể làm hạ gục Phạm Chí Dũng, thực ra tôi đến tìm cô Chu là muốn có thêm một chút bảo đảm mà thôi.
cô Chu là người thông minh, nên biết làm như thế nào mới có lợi với chính mình, đúng không?”
Chu Tiểu Tuệ vừa đánh giá Trương Húc Đông, trong lòng thầm nghĩ người đàn ông này không phải là đối thủ của Phạm Chí Dũng đấy chứ? Thế nhưng cô ta không thể nhìn ra được cái gì từ mắt của Trương Húc Đông, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nói thật, Phạm Chí Dũng vẫn luôn nuôi tôi, để cho tôi không phải lo ăn lo uống, còn gửi tiền về nhà của tôi, anh cảm thấy tôi sẽ đưa người này vào ngõ cụt sao?”
“Tôi nghĩ sẽ đấy, bởi vì cô Chu hiểu rõ, trên thế giới này có thứ còn quan trọng hơn cả tiền đấy.” Trương Húc Đông nhả ra một ngụm khói, rồi ném tàn thuốc đi: “Tính mạng chỉ có một mà thôi, tiền thì chắc cô có đủ rồi, nếu như không có mạng thì có tiền cũng chẳng thể dùng.”
“Tính mạng? Ha ha...!Tôi là một người phụ nữ được bao nuôi, đã mất đi quá nhiều, mục đích đúng là vì tiền, trong mắt của tôi tôn nghiêm cũng có thể dùng tiền đổi lấy, cho nên tính mạng cũng thế thôi.” Chu Tiểu Tuệ cho rằng Trương Húc Đông làm như vậy chỉ vì muốn làm cô ta buộc tội Phạm Chí Dũng, cũng sẽ không làm gì cô ta, sợ hãi trong lòng cũng vơi đi một ít, nhưng cô ta cũng hiểu rõ, không có chuyện gì là tuyệt đối, cô ta không biết con người của Trương Húc Đông, cho nên cô ta vẫn lo sợ nếu làm người đàn ông trẻ tuổi này tức giận thì anh sẽ thực sự giết cô ta mất, cô ta làm như vậy chính là vì biết bản thân còn giá trị lợi dụng.
Đương nhiên, cũng có thể nói rằng cô ta đang cố kéo dài thời gian, nhanh chóng nghĩ cách, nhưng cô ta bắt buộc phải biết Trương Húc Đông muốn làm gì, và cô ta cũng sợ đây là cái bẫy do Phạm Chí Dũng nghĩ ra, chỉ cần cô ta nói ra thứ mà cô ta không nên nói thì thứ đang chờ cô ta ở phía trước chính là cái chết.
Trong lúc người phụ nữ trước mặt đang suy nghĩ, khuôn mặt đẹp trai của Trương Húc Đông nở nụ cười quyến rũ có chút bất cần đời, không hề tức giận mà đánh giá Chu Tiểu Tuệ, đột nhiên đứng lên nói: “Nếu cô Chu đã cố chấp như vậy, tôi cũng không ép buộc nữa, Tiếu Diễm, cậu ra tay đi.” Nói xong cũng quay người rời đi.
Vẻ mặt Chu Tiểu Tuệ lập tức thay đổi, cô tâ không ngờ Trương Húc Đông sẽ từ bỏ nhanh như vậy, nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Tiếu Diễm đang từng bước đi tới chỗ cô ta, nghĩ đến cảnh người này vừa giết chó săn của cô ta, cả người không nhịn được run lên.
Tiếu Diễm tất nhiên nghe mệnh lệnh của Trương Húc Đông, rút dao ra đi đến trước mặt của Chu Tiểu Tuệ, cô ta lập tức hiểu đây không phải đang nói giỡn, hơn nữa anh thực sự muốn giết cô ta, vội vàng lắc đầu nói: “Chờ một chút, chờ một chút.”
Tiếu Diễm căn bản không để ý đến lời nói của Chu Tiểu Tuệ, dao trong tay của cậu ta hướng tới cái cổ trắng nõn của cô ta, cô ta hét lên một tiếng sợ hãi, con dao xoẹt qua trước ngực của Chu Tiểu Tuệ, đứng trước ranh giới ngàn cân treo sợi tóc, lưỡi dao chuyển hướng đâm vào ghế sô pha ở phía sau cô ta, tạo ra một lỗ hổng to ở trên ghế da khiến người nhìn phải khiếp sợ.
Trương Húc Đông quay đầu lại, cười lạnh nói: “Cô Chu còn lời trăn trối nào trước khi chết sao? Tôi sẽ cố gắng hoàn thành giúp cô.” Trong mắt anh hiển lên vẻ giễu cợt, nhưng sát khí trong đó cũng không có biến mất, anh không tin có người muốn chết, cô ta chỉ là món đồ chơi của đàn ông mà thôi, một người phụ nữ yêu tiền thì sẽ càng yêu tính mạng của mình hơn.
“Tôi, chúng ta có thể ngồi xuống thương lượng lại hay không?” Chu Tiểu Tuệ nhìn Trương Húc Đông nói.
Trương Húc Đông gật đầu, quay lại ngồi vào vị trí trước đó đã ngồi, lắc đầu với Tiếu Diễm, cậu ta lập tức thu dao lại, ngồi xuống một bên, Trương Húc Đông cười nói: “Cô Chu còn chuyện gì muốn nói sao?”
“Tôi có thể tố cáo Phạm Chí Dũng, nhưng ít nhất các anh cũng phải cho tôi biết các anh là ai? Quyền lực và địa vị của các anh ở Nam Kinh so với Phạm Chí Dũng như thế nào, nếu như không thể hạ bệ ông ta thì kết quả của tôi không phải vẫn vậy sao, ít nhất các anh cũng phải cho tôi một ít chỗ tốt khi tôi bán đứng ông ta chứ?” Chu Tiểu Tuệ vẫn còn chút nghi ngờ, vì vậy cô ta vẫn vòng đi vòng lại chỗ này.
Trương Húc Đông gật đầu, cái Chu Tiểu Tuệ nói anh cũng nghĩ đến rồi, chỉ là anh muốn quyền chủ động nằm trong tay mình, cô ta suy nghĩ vì bản thân cũng là điều hiển nhiên mà thôi, anh nói: “Tôi là Trương Húc Đông.”
Chu Tiểu Tuệ không ngừng suy đoán thân phận của anh, trong đầu đảo qua một lần, kinh ngạc nói: “Anh chính là Trương Húc Đông? Là nhân vật lớn ở thành phố Nam Kinh, cái người thừa kế doanh nghiệp của Thẩm Thần Tài kia sao?”
“Quá khen, tôi cũng chỉ là người bình thường thôi.” Trương Húc Đông cười nói: “Hiện tại tập đoàn Thẩm Thị chịu sự quản lý của tôi.”
Chu Tiểu Tuệ cắn chặt răng, nặng nề gật đầu: “Được, tôi đồng ý yêu cầu của anh, nhưng tôi muốn thẻ đánh bạc...” Chu Tiểu Tuệ hiển nhiên không dám nói trực tiếp, có lẽ bị sát khí vừa rồi của Tiếu Diễm dọa sợ.
Trương Húc Đông hiểu ý của cô ta, chính là muốn thấy được lợi ích, đây cũng là chuyện bình thường, anh châm điếu thuốc rồi nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi cô đâu, chỉ cần cô có thể nói ra mọi chuyện rồi đưa ra một cái giá mà tôi có thể thừa nhận là được.”
“Thứ tôi nói không phải tiền.” Chu Tiểu Tuệ lắc đầu.
Trương Húc Đông sững người, có hút hiếu kỳ hỏi: “Vậy có muốn cái gì?”
Chu Tiểu Tuệ nghiêm túc nói: “Nếu ông chủ Trương là