Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit: Dừa
Beta: Minh Lý
Nhìn thấy ông cụ Triệu như vậy, cha Triệu mẹ Triệu liếc nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ hài lòng.
Người giúp việc vội vàng vuốt lưng cho ông cụ hít thở thông thuận, mới khiến ông cụ bình tĩnh trở lại.
“Di Quân bên kia, con bảo nó không cần lo lắng, chuyện này ta sẽ giúp nó xử lý tốt.” Ông cụ Triệu liếc mắt nhìn cha Triệu một cái: “Liễu Nhất Chu đó cha cũng sẽ xem xét lại, nếu đúng là như vậy, thì nó thật có lỗi với Di Quân.”
Mấy người bọn họ tuy rằng nói như vậy, nhưng mà không thực sự để ý, dù sao thì thân phận của Liễu Nhất Chu vẫn rõ rành rành ra đó.
Bây giờ nhà họ Triệu không còn được như trước kia, nếu hai nhà Triệu Liễu liên hôn thành công, như vậy đối với nhà họ Triệu mà nói đúng là không thể nào tốt hơn.
Nghĩ tới đây, ánh mắt ông cụ Triệu tối lại, chuyện này không thể để hai mẹ con nhà kia phá hỏng được.
Dạo gần đây thân thể Liễu Nhất Chu không thoải mái, hơn nữa công việc ở công ty quá bận rộn, cho nên không chú ý đến những chuyện xảy ra ở bên ngoài.
Truyền thông ở bên ngoài cùng lắm chỉ dám nhắc tới Diệp Thiều Hoa, còn đối với tổng giám đốc của công ty Vĩnh Đằng thì lại không dám bàn luận nhiều.
Cũng vì thế nên anh ta không phải chịu ảnh hưởng gì lớn, nên anh ta còn chưa biết chuyện này.
“Mọi người nói gần đây mấy công ty của Phong Hoa đổi một người phân tích tài chính mới?” Liễu Nhất Chu nhìn những người ngồi trong phòng họp, duỗi tay gõ gõ bàn: “Tôi không thấy có tin có người từ nước ngoài về, mọi người biết là ai không?”
Người ngồi ở trong phòng họp đều lắc đầu, chỉ có một người giơ tay: “Tôi biết được đại khái, mấy ngày cuối tuần trước, bởi vì không đủ tài chính, tôi có đầu tư hai ngàn vạn vào một văn phòng đầu tư nhỏ, không nghĩ tới trong một thời gian ngắn bên đó cho làm cho tôi lãi năm trăm vạn.”
“Năm trăm vạn?” Ngón tay Liễu Nhất Chu khựng lại trong giây lát, con số như vậy trong thời gian ngắn đúng là không ít, nếu tài chính đổi thành hai trăm triệu, vậy sẽ lãi khoảng năm nghìn vạn, số tiền này đối với anh ta cũng là một con số không nhỏ: “Cái lần đầu tư đó, do ai nhận?”
Người nói chuyện lập tức nói: “Tất cả những công việc đó đều do giám đốc của bên đó làm, tôi chưa từng thấy người thực sự hoạt động tài chính của bên đó, nhưng tôi biết người đó là ai?”
“Ai?” Liễu Nhất Chu nghe thấy mấy điều đó, mạch suy nghĩ bắt đầu chuyển động.
Chỉ một cái xí nghiệp nhỏ được đầu tư, nói vậy còn chưa bị những công ty lớn khác mua đi, mong là anh ta còn kịp.
“Y.” Người đó nhìn dáng vẻ ngây người của Liễu Nhất Chu, cười khổ nói: “Không sai, chính là người dạo gần đây đang được các kênh kinh tế tài chính liên tiếp nhắc tới “Cổ thần Y”
Nghe thấy câu trả lời này, tính toán trong lòng Liễu Nhất Chu phai nhạt bớt, chỉ còn tiếc nuối thở dài một hơi.
Dạo gần đây, người tên Y này xây dựng được danh tiếng rất lớn trong giới cổ phiếu.
Không ít xí nghiệp cỡ lớn đều đang điều tra thân phận của người đó, đáng tiếc không ai tra được, cái danh xưng “Cổ thần” không phải cứ nói bừa là được, mà bởi vì người có biệt danh Y đó thực sự kinh khủng.
Ngắn ngủi chưa tới một tháng, trong tay đã nắm phần cổ phiếu trị giá mấy ngàn vạn.
Đối với những người thực sự có tiền mà nói, số tiền này không tính là gì, nhưng điều mà bọn họ đang e ngại chính là, ánh mắt sắc bén và thiên phú bậc này của đối phương, mới một tháng, cho dù là Liễu Nhất Chu, anh ta cũng không có cách nào hiểu biết tới mức rõ ràng như vậy.
Dù sao thì thị trường chứng khoán sẽ luôn thay đổi không ngừng.
Sau khi họp xong, Liễu Nhất Chu mới đầu định chuẩn bị trở về văn phòng, chợt nhớ tới Diệp Thiều Hoa, anh ta tìm nam trợ lý tới hỏi một câu: “Cô ấy có đến Vĩnh Đằng không?”
Vẫn là một câu nói không đầu không đuôi, nhưng nam trợ lý nghe rất quen thuộc, anh ta chỉ cần nghĩ một lát là biết Liễu Nhất Chu đang nói tới ai: “Tối hôm qua người của phòng nhân sự đã gọi điện tới, nhưng nghe nói có vẻ như Diệp tiểu thư không đồng ý.”
“Không đồng ý?” Bàn tay đang cầm văn kiện của