Người đến chính là người nhà họ Diệp, một thế gia* lâu đời về nghề phong thủy.
*Một gia tộc có nhiều đời vinh hiển.
Lúc này Diệp Thiều Hoa mới biết, thì ra bản thân cô vốn thuộc về một gia tộc phong thủy hưng thịnh. Chỉ có điều, làm nghề này luôn có nghiệp chướng, dẫn đến người nối dõi của nhà họ Diệp luôn luôn ít ỏi.
Nhất là hơn hai mươi năm trước kia, trong một trận đấu pháp của thế cục phong thủy, nguyên khí* của vị thiên tài nhà họ Diệp bị tổn thương nặng nề, cuối cùng bị phản phệ mà mất sớm khi còn trẻ.
*Nguyên khí hay còn gọi là sinh khí, là khí đầu tiên sinh ra các khí khác, vật khác. Theo y học cổ đại, 12 kinh mạch của gắn bó chặt chẽ với cái nguyên của sinh khí, nói cách khác nguyên khí chính là gốc rễ con người.
Diệp Thiều Hoa chính là con gái duy nhất của vị thiên tài kia. Nhưng khi đó nhà họ Diệp ốc còn không mang nổi mình ốc, làm gì có thời gian để ý chăm sóc cô.
Cho tới bây giờ, nhà họ Diệp cũng dần dần phát triển trở lại, mặc dù không còn nổi tiếng như trong quá khứ, nhưng tốt xấu gì cũng là thế gia trong nghề phong thủy, ở mảng này cũng coi như nổi tiếng. Không biết là tộc trưởng nhà họ Diệp xuất phát từ nguyên nhân gì, đột nhiên nhớ tới sự tồn tại của những người như Diệp Thiều Hoa.
Năm đó kẻ thù của nhà họ Diệp vô cùng hung ác, thực ra tộc trưởng nhà họ Diệp cũng không có nhiều hy vọng có thể tìm lại được những đứa trẻ năm xưa, vậy mà cuối cùng lại thực sự tìm ra được.
Những người chú bác không biết cách bao nhiêu thế hệ của Diệp Thiều Hoa này vừa nhận được một nhiệm vụ phong thủy cách đó không xa, nên tiện đường tới đón Diệp Thiều Hoa trở về.
Diệp Thiều Hoa nhớ lại ký ức của nguyên chủ, sau khi cô chết, Từ Dĩ Lâm đoạt lấy ngọc bội của cô. Càng nghĩ càng cảm thấy cái chết của nguyên chủ không hề đơn giản như vậy. Dù sao cũng có người trong bóng tối tốn công cho “cô ấy” vào ở căn nhà đầy sát khí quỷ hồn này, tra tấn tinh thần của “cô ấy” đến chết.
Cô biết với tình hình hiện tại của mình, trở về nhà họ Diệp mới là kết quả tốt nhất. Nếu không, cô muốn điều tra lại sự việc năm đó của cha Diệp thì không biết sẽ phải tốn biết bao nhiêu thời gian.
Huống chi, hiện giờ cô mới đang nhập môn vào nghề phong thủy, chắc hẳn nhà họ Diệp sẽ cho cô nhiều chỉ dạy.
Căn nhà này của Diệp Thiều Hoa tương đối cũ nát, đoàn người nhà họ Diệp không muốn ở lại lâu. Người tự xưng là trưởng bối của Diệp Thiều Hoa kia bảo cô ở lại đây một đêm để thu dọn đồ đạc của mình, sáng ngày mai họ sẽ tới đón cô.
Chuyện lớn như vậy đương nhiên không qua được mắt của hàng xóm xung quanh.
Lâm Vi Vi vẫn luôn chờ đợi cơ hội để lấy lòng Diệp Thiều Hoa không nhịn nổi nữa, vội vã chạy tới gõ cửa nhà Diệp Thiều Hoa.
“Mấy đêm này tớ vốn muốn ở lại ký túc xá, nhưng vì lo lắng cho cậu nên vẫn quyết định về nhà. Thiều Hoa à, dạo này cậu không gặp rắc rối gì chứ?” Lâm Vi Vi tỏ vẻ lo lắng nhìn Diệp Thiều Hoa: “Công việc ở quán cà phê thì cậu lại không thích, thế giờ học phí của cậu phải làm thế nào? Hay là cậu cùng tớ làm hạng mục mà giáo sư vừa giao cho đi. Cậu cũng biết mà, tớ vừa mới được giáo sư giao cho một hạng mục, ngày mai sẽ xuất phát đến thành phố Nam.”
“Hạng mục lần này được người ta đầu tư rất nhiều, tiền thù lao cũng cao. Nếu cậu đi làm cùng với tớ, tiền thù lao được nhận cũng đủ để chi trả học phí rồi.” Lâm Vi Vi nở nụ cười thuyết phục cô.
Cô ta biết các mối quan hệ của Diệp Thiều Hoa ở trường rất xấu, không ai muốn ở cùng phòng ký túc xá với cô, lại càng không có người nào đồng ý làm chung một hạng mục với cô.
Bề ngoài Diệp Thiều Hoa rất xinh đẹp, nhưng đáng tiếc nhân duyên còn không tốt bằng một nửa cô ta.
Cô ta cứ cố ý khoe khoang như thế này cũng là một lý do khiến nguyên chủ càng cảm thấy tự ti. Nhưng mặc dù thái độ này của cô ta gây khó chịu cho người khác, nhưng lời đề nghị thì thực sự khiến người ta phải suy nghĩ đắn đo.
Nếu là nguyên chủ thì chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng Diệp Thiều Hoa lại không như vậy. Mặc dù cô thiếu tiền, nhưng cô không khó kiếm tiền như nguyên chủ. Chỉ cần lên mạng nhận một đơn hàng lập trình, tiền công chắc chắn nhiều hơn gấp bội so với công việc ở quán cà phê.
Ngay cả hạng mục mà Lâm Vi Vi đang đắc chí khoe khoang kia, mấy đời trước Diệp Thiều Hoa học đại học không biết đã từng làm bao nhiêu