Mặc dù năm đó con cháu lưu lạc bên ngoài của nhà họ Diệp không hề ít, nhưng những người phải trải qua cuộc sống chật vật như Diệp Thiều Hoa lại không nhiều.
Diệp Thiều Hoa hoàn toàn là một cô nhi không cha không mẹ, đã vậy còn bị người khác hãm hại.
Nhưng đám người Tứ tiểu thư thì không giống như vậy. Bọn họ vẫn còn cha mẹ, chỉ là không nghe nói đến nhà họ Diệp mà thôi. Người nhà họ Diệp làm gì có kẻ vô tích sự nào. Những người này chỉ cần tìm một nơi phong thủy tốt an thân là có thể có được một cuộc sống tốt.
“Đại thiếu gia sẽ không tính toán mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu.” Chú Diệp sao có thể không nghe ra được ý tứ trong lời nói của Tứ tiểu thư, chẳng qua mấy trò xiếc cỏn con này ông ta không thèm nhắc tới.
Sau đó đám Nhị tiểu thư ngày nào cũng cầm la bàn đi theo một nhóm đại sư ra ngoài thăm dò, mỗi lần chuẩn bị xuất phát đều có vẻ rất vội vàng.
Diệp Thiều Hoa tình cờ biết được từ trong miệng Tứ tiểu thư, người được đón trở lại gia tộc hình như cũng không ít. Cộng thêm cô là sáu người tất cả, trong đó đã có năm người là nữ.
Vì Tứ tiểu thư đã đi theo cha mẹ học tập phong thủy từ khi còn nhỏ nên quen biết khá nhiều người. Diệp Thiều Hoa thì hoàn toàn ngược lại, gần như chẳng có ai hỏi thăm tới.
Tất cả bọn họ khi thấy cô cầm cuốn sách nhập môn phong thủy thì đều nhíu mày. Người của nhà họ Diệp chính là những người được thiên mệnh chọn, cho dù đứa trẻ ba tuổi trong nhà cũng có thể cảm nhận được âm khí và trận pháp phong thủy, chỉ mỗi Diệp Thiều Hoa này là khác biệt.
Cho tới ngày thứ ba, đại thiếu gia của nhà họ Diệp cuối cùng cũng tới.
Đại thiếu gia nhà họ Diệp không tới một mình mà đi cùng một người bạn thâm giao*. Nhưng người bạn thân này có vẻ hơi khinh người, đừng nói là chú Diệp, kể cả Nhị tiểu thư có thân phận tương đối cao cũng không thèm để vào mắt.
*Ý chỉ quan hệ bạn bè lâu năm, vô cùng thân thiết.
Làm anh cả, lần đầu tiên nhìn thấy các em gái, mặc dù không phải em ruột nhưng hầu như đều đưa quà gặp mặt: “Đây là hai lá bùa anh xin được trụ trì Lâm ở đạo quán Thanh Dương.”
Bọn họ làm cái nghề này, vì bình thường tích lũy quá nhiều nghiệp chướng, đã nhìn trộm rất nhiều thiên cơ, thành ra đều bị ngũ tệ tam khuyết, không ít người gặp phải kết quả bi thảm.
Thứ gọi là ngũ tệ, chính là: “Góa vợ, góa chồng, cô đơn, lẻ loi, rồi chết.”
Còn tam khuyết là: “Tiền, mệnh, quyền”.
Đã “Tiết lộ thiên cơ” thì dù nhiều dù ít cũng sẽ có ít nghiệp chướng, nếu không phải thân thể không trọn vẹn hoặc mất đi người thân, thì cũng là cả đời nghèo khó không được sống lâu.
Trong ngũ tệ tam khuyết, bọn họ ai cũng sẽ phải chịu một cái.
Nhưng nhiều năm như vậy nhà họ Diệp vẫn có con cháu nối dõi không ngừng cũng không phải là không có lý do. Người thừa kế của các gia tộc lớn luôn có một vài pháp khí bảo vệ mạng sống của riêng mình hoặc là phương pháp giấu diếm thiên cơ.
Đại thiếu gia nhà họ Diệp nhìn cô em gái thứ ba của mình một cái. Anh ta từng nghe chú nói, em gái thứ ba này từ nhỏ đã phải chịu khổ sở, bây giờ mới bắt đầu học về phong thủy, có vẻ rất cố gắng và say mê.
Đối với những chuyện này Đại thiếu gia nhà họ Diệp cũng không thèm để ý.
Bây giờ nghề thiên sư phong thủy đã càng ngày càng xuống dốc, mặc dù Diệp Thiều Hoa sở hữu hào quang rất mạnh của bậc cha chú, nhưng anh ta tuyệt đối không sợ Diệp Thiều Hoa mang tới uy hiếp cho mình. Trong giới phong thủy nhiều người như vậy, nhưng đếm tới đếm lui cũng chỉ có một vài người là thực sự tài năng. Diệp Thiều Hoa bắt đầu quá muộn, anh ta thật sự không nghĩ tới Diệp Thiều Hoa có thể lợi hại hơn người khác được bao nhiêu.
“Gian phòng trong cùng trên lầu hai là của một người bạn của tôi. Cậu ấy vốn thích yên tĩnh, nếu mọi người không có việc gì cần thiết thì hãy ở lại lầu một, đừng đi lên quấy rầy cậu ấy.” Sau khi anh cả Diệp dặn dò xong, mọi người đều về phòng mình nghỉ ngơi, buổi sáng ngày mai bọn họ còn phải lên núi để giúp người khác di dời mộ tổ: “Còn nữa, ban đêm, cho dù có chuyện gì thì cũng không được phép đi ra ngoài.”
Bởi vì việc này nên tất cả mọi người đều đi nghỉ ngơi từ rất sớm. Ngay cả vị Tứ tiểu thư kia cũng không có cơ hội để nói chuyện linh tinh với Diệp Thiều Hoa.
Ông chú Diệp kia mang tới cho Diệp Thiều Hoa rất nhiều sách.
Tuy nhiên chủ