Trong thủ đô này tùy ý lôi ra một người cũng đều có thể là con cháu gia tộc giàu sang quyền quý.
Tới nơi này coi như là rồng cũng phải khiêm tốn cuộn mình lại.
Chú Diệp biết rõ đạo lý này, vậy nên khi ông ta nhìn thấy biển số của chiếc xe kia liền bị dọa cho đứng hình.
Biển xe trong thủ đô mà lại có bốn số 6666.
Đây không phải là việc dùng tiền là có thể mua được, giống như trước đây chú Diệp từng nhìn thấy một chiếc xe có biển số tất cả đều là số 0. Loại biển số này sẽ không thả ra ngoài, đều nằm ở trong tay những người quan chức cấp cao, những người khác đến cả cơ hội đấu giá cũng không có.
Những loại biển số này được bên trên phân cho những người đặc biệt.
Thực lực nhà họ Diệp đang sa sút, ngay cả long mạch của chính mình cũng không cách nào khôi phục chứ đừng nói đến chuyện có tư cách phục vụ quốc gia hay không. Loại xe này hẳn là xuất hiện ở bên nhà họ Phó mới đúng.
Khi ông ta đang miên man suy nghĩ, cửa xe màu xanh ngọc mở ra.
Một người trung niên từ chỗ tài xế đi ra.
"Đội trưởng Lưu." Chú Diệp nhận ra đây là người quân khu, còn là người lập ra cho giới phong thủy một hội giao học thuật lúc nhà họ Thẩm điểm long huyệt*.
*Các long mạch lên xuống uốn lượn như chim bay, cá nhảy thì được gọi là sinh long đây là huyệt cát. Đối với long mạch cồng kềnh, ngang, ngược như cá chết, cây khô được xem là huyệt hung.
Đây chính là người của chính phủ, chú Diệp đương nhiên phải trịnh trọng nghênh đón.
Người đàn ông trung niên được gọi là đội trưởng Lưu không có nửa phần ngạc nhiên khi thấy chú Diệp nhận ra mình. Ông ta gật đầu với chú Diệp một cái coi như chào hỏi, khí thế cao ngạo của người luôn được ngưỡng vọng.
"Tôi ..." Chú Diệp còn chưa kịp nói câu nào, đội trưởng Lưu đã trực tiếp lướt qua ông ta.
"Diệp tiểu thư, thủ trưởng biết cô muốn đến thủ đô nên đã sớm phân phó cho chúng tôi đi đón cô rồi. Không ngờ đám người kia lại không nhận ra cô khi ở sân bay, may mà có tên nhóc Ninh Châu kia gọi điện thoại đến báo tin," Đội trưởng Lưu lễ phép chào Diệp Thiều Hoa theo lễ tiết quân đội, sau đó mới nói tiếp: "Chiếc xe này là do nhà họ Ninh chuẩn bị cho cô, mấy ngày trước mới vận chuyển đến thủ đô. Vốn nhà họ Ninh định chuyển đến thành phố S, thế nhưng Ninh Châu nói cô muốn tới thành phố, nên không chuyển đến đó nữa. Thủ trưởng nói thằng nhóc kia đã chuẩn bị cho cô hết rồi, ông ấy không còn việc gì nữa, chỉ đành chuẩn bị cho cô một biển số xe."
Người này nói xong liền mang chìa khoá và bằng lái vừa mới được cấp đưa cho Diệp Thiều Hoa.
Tuy Diệp Thiều Hoa không nghĩ đến Ninh Châu sẽ sắp xếp tỉ mỉ như thế, nhưng cũng không mở miệng từ chối. Quả thực hiện giờ đúng là cô đang cần những thứ này, hơn nữa nếu chỉ có một mình cô muốn mua một chiếc xe sẽ phải làm rất nhiều thủ tục, "Cảm ơn, ông đi đâu, tôi tiễn ông một đoạn."
"Không cần," đội trưởng Lưu lập tức xua tay, "Mấy đứa nhóc kia đều ở khu này, tôi đi phân cục nhìn xem một chút."
Dù sao đội trưởng Lưu cũng không có gan để Diệp Thiều Hoa chở ông ta, nên từ chối ngay.
Chờ Diệp Thiều Hoa lái chiếc xe xa hoa kia đi mới có một chiếc xe mang biển số quân khu chậm rãi chạy tới đón đội trưởng Lưu.
Cuối cùng chỉ còn lại một mình chú Diệp vẫn đang đứng ngây như phỗng ở cửa lớn nhà họ Diệp, một lúc lâu sau vẫn chưa phản ứng lại được.
Lúc Phó Tấn Vân đến nơi, Diệp Thiều Hoa đã chuẩn bị xong nồi lẩu.
Chỉ là nồi lẩu ở bên này so với thành phố S thanh đạm hơn một chút.
"Phó Hằng thật sự không đến sao?"
Diệp Thiều Hoa nhìn thấy Phó Hằng vẫn luôn một tấc không rời Phó Tấn Vân thật sự không đến liền im bặt.
Cô nghĩ thầm, liệu có phải cô thật sự đã làm hư cậu bạn nhỏ này rồi không.
Phó Tấn Vân ngồi bên tay trái của cô, nghe vậy, quay mặt sang nhìn, "Diệp Thiều Hoa, có phải cô cảm thấy tôi lừa cô tới hay không?"
Diệp Thiều Hoa nhìn anh một lát, sau đó dựa lưng vào ghế nở nụ cười, "Không phải, tôi sai rồi, nào, thịt heo này, miếng thứ nhất tôi không tranh với anh."
Cô gắp miếng thịt nóng bỏ vào đĩa của anh.
Nhìn anh ăn ngon lành, Diệp Thiều Hoa cũng ung dung thả thêm mấy miếng vào đĩa cho anh, “Từ