(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Tri Thanh lạnh nhạt nói:"Người để ông lựa chọn có rất nhiều."Hứa Tranh – người đứng đầu Hứa gia. Mặc dù hiện tại ông ấy đã về hưu, nhưng là các mối quan hệ của ông ấy vẫn còn đó. Mà địa vị của ông ấy so với tứ đại hào môn ở Hải thị này không hề thua kém.Ông những năm gần đây cứu không ít người, mà trong những người đó có người của tứ đại hào môn. Vậy nên, dù là mấy lão gia hỏa của tứ đại hào môn, không ít người đều phải cho ông mấy phần tôn trọng. Nếu như Hứa Tranh ông muốn nhận cháu trai hoặc cháu gái, hẳn không ít người sẽ đưa những đứa bé tài giỏi nhất đến cho ông.Hứa tranh cười cười:"Người mà ông có thể lựa chọn đúng là rất nhiều, nhưng mà người cuối cùng ông muốn chọn vẫn là cháu."Diệp Tri Thanh hơi hơi nhướn mày. Dù là lúc này Diệp Tri Thanh chưa nói chuyện, nhưng Hứa Tranh đã đoán được cô định nói gì."Ông biết cháu không có cầu mong gì cả, thế nên đây là lí do mà ông chọn cháu""Ông chính là muốn hưởng thụ nhân sinh này. Thế nhưng ông biết, sẽ chẳng có kẻ nào có thể cho ông một người cháu trai hoặc cháu gái mà không mang mục đích gì cả!""Sau khi suy nghĩ nhiều mặt, ông thấy cháu là người thích hợp nhất!"Ánh mắt Hứa Tranh vẫn luôn từ ái nhìn Diệp Tri Thanh."Cháu gái, cháu chính là sự lựa chọn tốt nhất.""Tôi không cần."Diệp Tri Thanh nghe ra được ý tứ của Hứa Tranh, nhưng cô thủy chung không nói một lời đồng ý.Hứa Tranh vẫn từ ái nói tiếp:"Cháu gái à, sẽ không ai ngại hậu thuẫn của mình nhiều cả. Chỉ khi cháu nắm trong tay nhiều lực lượng cường đại, cháu mới có thể bảo vệ được mình, được cuộc sống của mình.""Tôi thừa nhận ông rất mạnh, cũng thừa nhận ông có thể tự bảo vệ mình mà không cần người khác. Nhưng mà, ông lại không phải người mạnh nhất thế gian này. So với ông, những kẻ mạnh bên ngoài kia có rất nhiều. Bọn chúng không thể khi dễ ông, vậy chúng có thể khi dễ người thân của ông bất kì lúc nào."Ông có thể bảo vệ mình. Vậy ông có thể lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ những người thân của ông sao? Ông có thể mỗi lúc đều không để ý gì mà làm việc mình muốn sao?"Diệp Tri Thanh mím môi, cô không phủ nhận những lời nói của Hứa Tranh vì cô biết đó đúng là sự thật. Thế nhưng cô chưa từng cảm thấy mình yếu đuối. Con người chỉ cần tự đi lên bằng chính sức mình, không dựa vào bất kì kẻ nào, thì họ không hề yếu đuối!Nhưng cô biết, trên thế gian này có rất nhiều người mạnh. Ho có thể tùy lúc mà khi dễ người bên cạnh cô.Mà cái người phía sau màn kia, không phải là một trong số đó sao?Kẻ sau màn kia so với cô hẳn là lớn mạnh hơn vô số lần, hơn nữa cô còn đang để những người xung quanh mình bị liên lụy vào việc này. Giống như Trạm Kình vậy, cô đã để anh ấy bị trọng thương nghiêm trọng như thế.Nếu cô cường đại hơn một chút, hẳn sẽ không để Trạm Kình phải cứu cô. Cô cũng sẽ không khiến cho Trạm Kình bị thương nghiêm trọng như thế.Tuy Diệp Tri Thanh không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng cô lại luôn tự trách bản thân về việc Trạm Kình trọng thương. Mà Hứa Tranh lại nhìn rõ được điều này.Ông cụ nhìn cô, tiếp tục nói:"Đúng là khi làm cháu gái ông, cháu sẽ phải chịu thật nhiều áp lực. Bất quá, cháu có thể có năng lực để bảo vệ những người bên cạnh cháu."Diệp Tri Thanh mím môi, cô cảm thấy Hứa Tranh nói rất đúng. Chỉ là cô rất khó chịu, vô cùng khó chịu khi chịu đựng cảm giác bị người khác nhìn thấu.Hứa Tranh không hề bị ánh mắt sắc bén kia của Diệp Tri Thanh uy hiếp, ông vẫn tiếp tục:"Cháu gái, đây chính là hiện thực của thế giới này. Mà cháu, chính là người hiểu rõ sự thật này nhất!"Lần đầu tiên hai người họ gặp