(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cháu gái à, thế giới này rất thực tế, nắm đấm lớn mới là chân lý, cháu so với bất kì kẻ nào càng hiểu rõ mà."Không sai!Cái thế giới này rất thực tế!Nắm đấm lớn mới là chân lý!Về điểm này, Diệp Tri Thanh so với bất kì kẻ nào đều muốn nắm rõ hơn!Những thứ cô thu được ngày hôm nay hết thảy đều là do chính bản thân dùng nắm tay giành lấy!Trầm mặc một hồi lâu, Diệp Tri Thanh ngước mặt lên nhìn Hứa Tranh, "Muốn tôi làm cái gì?"Hứa Tranh từ ái cười cười, "Cháu chỉ cần làm con gái Hứa gia, hoàn toàn đem chính mình trở thành con gái Hứa gia."Ánh mắt Diệp Tri Thanh thắt chặt, chỉ cần làm con gái Hứa gia, hoàn toàn trở thành con gái nhà họ Hứa, thì cô có thể dùng hết thảy sức mạnh của Hứa gia, hiển nhiên, cô và Hứa gia sẽ hòa cùng một nhịp thở, cô không cách nào chỉ lo bản thân mình nữa.Hứa Tranh không tiếp tục nói bất kì cái gì để thuyết phục cô nữa, ông biết cô có thể đã nghĩ thông suốt, chỉ là cô cần một chút thời gian để thích ứng mà thôi. Trước kia cô chỉ có một mình, thích làm cái gì thì làm cái đó, không thích người nào thì không giao tiếp người đó, phóng khoáng như gió, phóng khoáng tự do. Một khi trở thành con gái Hứa gia, cô phải chịu mọi mặt trói buộc, không còn như xưa phóng khoáng tự do nữa.Vô luận bạn muốn cái gì, đều cần trả một cái giá lớn nhất định, đó là chân lý vĩnh hằng mà thế giới này không thay đổi được.Thời gian để Diệp Tri Thanh suy tính cũng không tính là dài, ước chừng qua mười phút, ánh mắt lạnh lẽo lộ ra một mảnh kiên định nhìn về phía Hứa Tranh, "Thành giao."Đối với đáp án của Diệp Tri Thanh Hứa Tranh có chút ngạc nhiên, đúng là một đứa thông minh, giống những nữ tử vô cùng thông thái trong sách sử, vừa giống một nữ tử vô cùng kiên cường, cô rất rõ ràng rằng trên thế giới này cái muốn đạt được phải bỏ ra một cái giá lớn nhất định, những thứ cô đã có hết thảy đều từ nổ lực của chính mình mà có, không có một thứ nào từ trên trời rơi xuống cho cô.Mặc dù trời cao không có chiếu cố đặc biệt nào, thế nhưng con bé này lại là một người phi thường lương thiện và cứng cỏi, cô không nghĩ sẽ ỷ lại bất kì kẻ nào, đồng thời cũng không muốn những người bên mình vì mình bị thương, cho nên cô tình nguyện trả cái giá cao hơn nhiều lần nữa, để không ai có thể tùy tiện bắt nạt mình, cũng không ai tổn thương những người thân cận mình.Quét mắt nhìn băng vải trên người cô, vẻ mặt Hứa Tranh nghiêm khắc xuống, "Mau chóng dưỡng thương tốt, ông sẽ mở cuộc họp báo với phóng viên, làm người trên toàn thế giới đều biết, cháu, Diệp Tri Thanh là con gái Hứa gia ta, là cháu gái Hứa Tranh này."Diệp Tri Thanh nghe hiểu lời Hứa Tranh nói, ông nhận cháu gái là sẽ phải trải qua pháp luật thừa nhận, từ nay về sau, cô chính là con gái của Hứa gia, là cháu gái Hứa Tranh, có toàn quyền thừa kế Hứa gia, ai đều không có quyền hoài nghi.Ánh mắt loé sáng, cô nhìn người nghiêm khắc vừa hiền từ trước mắt đánh giá, ông tuy già nhưng ánh mắt vẫn thâm thúy không mất tính uy hiếp, Diệp Tri Thanh lạnh lùng mở miệng, "Tối đa là nửa tháng."Hứa Tranh quét mắt liếc cô một cái, nhìn khuôn mặt nhỏ thanh lãnh mà nhợt nhạt xanh xao, vẻ mặt càng thêm nghiêm khắc hơn, "Ông cho con thời gian một tháng."Diệp Tri Thanh nhìn ông, trực tiếp xoay người rời đi, "Ông trước tiên vẫn là chăm sóc tốt chính mình đi."Nhìn bóng dáng phóng khoáng xoay người rời đi của cô, Hứa Tranh giật mình, rồi bật cười, chưa bao giờ có tiểu bối nào dám như thế trước mặt ông, "Tự phụ!"(Chú thích cho bạn nào không biết nhé Tự phụ: Tự cho mình là giỏi, là tốt hơn người. Tự đánh giá quá cao và coi thường mọi người.)Song như vậy mới là tiểu nha đầu chân thật nhất!Ánh mắt của ông không có hỏng, tuyển cháu gái này đúng là không tồi.Diệp Tri Thanh hoàn toàn không biết tâm tư lão già này, lúc cô mở cửa phòng ra chạm mặt phải một cặp vợ chồng trung niên, bọ họ điều mặc áo bác sĩ của bệnh viện, điều đó chứng tỏ họ là bác sĩ trong bệnh viện này.Người đàn ông trung