Nhiều đếm không hết.
Trong nháy mắt sắc mặt của Thịnh Thế Hùng chìm xuống, người phụ nữ này quả thật là một người cực kỳ không an phận.
Anh vốn dĩ còn muốn tìm hiểu cô rõ hơn từ chỗ của cậu bé, nhưng mà bây giờ xem ra căn bản cũng không cần thiết phải làm như vậy.
“Ba chuyển cho con một trường học khác có được không?” Thịnh Thế Hùng di chuyển đề tài.
Đọc truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa tại đây.
Trong trường học hiện tại của cậu bé, anh đã tìm hiểu rồi, là một trường công cấp trung bình, giáo viên giảng dạy cái gì đó cũng không so sánh được với học viện quý tộc.
Càng quan trọng hơn nữa là Thịnh Thế Hùng muốn nhanh chóng kéo cậu bé ra khỏi cái vòng tròn của Lý Triều Kha.
Để cho con trai thích ứng với cấp bậc cuộc sống ở nhà họ Thịnh nên có.
“Không muốn đâu ạ, ở trong lớp con đã có bạn bè rồi, con không muốn phải tách ra với bạn của con đâu.” cậu bé lập tức lắc đầu giống như là một cái trống.
Thấy con trai phản đối như vậy, Thịnh Thế Hùng không tiếp tục kiên trì nữa, chỉ là nở nụ cười, trong ánh mắt nhìn về phía cậu bé tràn đầy cưng chiều.
Bọt xà phòng ở trên người của cậu bé đã được dội sạch sẽ, Thịnh Thế Hùng cũng xả nước cho xà phòng trên người mình sạch, sau đó cầm lấy cái khăn lớn quấn ở quanh lưng, lại cầm lấy khăn tắm bao bọc lấy cậu bé, trực tiếp ôm cậu bé trở về phòng ngủ.
Lúc này Lý Triều Kha đang nằm ở trên giường, đang nghiêng người xem điện thoại.
Thịnh Thế Hùng vừa mới bước vào liền nhìn thấy đường cong uyển chuyển nhẹ nhàng của cô, quả thật đang câu dẫn người khác phạm tội.
Người phụ nữ này cho dù có mặc một cái váy trắng tinh che cực kỳ kín kẽ, nhưng mà vẫn không thể che được trái tim không an phận ở trong lòng của cô, bất cứ lúc nào cũng tỏa ra sức quyến rũ hấp dẫn người khác.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực gần như xuyên thấu truyền đến từ đằng sau lưng của mình, Lý Triều Kha nghiêng đầu sang quan tâm nói: “Có cần mẹ sấy tóc giúp cho con không?”
“Ba sấy tóc cho con, mẹ sấy tóc cho ba.”
cậu bé cười hắc hắc nói.
Cậu bé thích nhất là việc phân công.
Lý Triều Kha không hề suy nghĩ gì liền từ chối ngay: “Vóc dáng của anh ta quá cao, mẹ không thể sấy tới được.”
Lúc đầu đối với đề nghị này Thịnh Thế Hùng cũng không cảm thấy là có gì, cái gì chứ, người phụ nữ này vậy mà lại không chịu sấy tóc cho anh hả?
Ở thành phố Cổ này, người phụ nữ muốn sấy tóc cho anh đều có thể quấn ba vòng trái đất, thế mà cô còn chơi cái trò đưa đẩy ở đây, muốn trở thành một cô bé ngọt ngào ngốc nghếch thu hút lực chú ý của anh phải không.
Không thể để cho cô đạt được.
Giọng nói của Thịnh Thế Hùng thản nhiên: “Tôi có thể ngồi xuống một cái ghế.”
cậu bé lập tức phối hợp: “Con cũng có thể ngồi xuống.”
Lý Triều Kha: “...”
Được lắm, hai ba con bày binh bố trận, cái này căn bản không muốn cho cô đường lui.
Lý Triều Kha một mặt thấy chết không sờn, cầm lấy máy sấy ghét bỏ đến nỗi ngón tay cũng không muốn xuyên qua trong mái tóc của Thịnh Thế Hùng, nhưng mà hành vi động máy sấy qua loa cho có lệ của cô làm cho tâm trạng vốn dĩ không tốt của Thịnh Thế Hùng trong nháy mắt liền "cạch" một cái ngã xuống đáy cốc.
Vì vậy có một bàn tay lớn đột nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ của Lý Triều Kha.
Sau đó bàn tay lớn nắm lấy bàn tay nhỏ, bàn tay nhỏ nắm lấy cái máy sấy, bàn tay lớn có tiết tấu bắt đầu di chuyển trái phải trên dưới...
Lý Triều Kha: “...”
Giọng điệu của Thịnh Thế Hùng nặng nề: “Đã học được cách sử dụng máy sấy rồi, như vậy thì có cần tôi phải dạy như thế nào để chải tóc hay không?”
“Không... không cần đâu.” Lý Triều Kha cảm thấy đầu lưỡi của mình muốn dính lại với nhau.
Không phải chứ, làm cái gì vậy.
Thịnh Thế Hùng lại còn có một bộ mặt trẻ con như vậy.
“Đầu của con đã khô rồi, hay quá đi thôi.”
cậu bé đứng dậy nhón chân lên sờ lên đầu của Thịnh Thế Hùng, giơ ngón tay cái lên với Lý Triều Kha: “Mẹ cố lên nha, chẳng mấy chốc tóc của ba cũng sẽ khô thôi.”
Thịnh Thế Hùng lập tức kéo cậu bé vào trong ngực của mình, cười rất chân thành: “Cảm ơn đề nghị của con trai, đây là một lần sấy tóc quan trọng nhất trong cuộc đời của ba, ba sẽ nhớ kỹ cả đời này.”
“Vâng ạ.”
cậu bé dùng sức gật đầu, nhìn ba một chút rồi lại nhìn mẹ một chút, sau đó đan hai cái tay nhỏ của mình lại với nhau đặt ở ngực, nghiêm túc nói: “Cho nên ba với mẹ, một nhà ba người chúng ta phải luôn luôn luôn luôn ở bên nhau.”
“Tóc đã sấy khô rồi.” Lý Triều Kha thu hồi máy sấy.
“Vậy mẹ ơi, chúng ta ngủ chung đi.”
cậu bé lôi kéo cánh tay của Lý Triều Kha, bắp chân nhỏ cũng đưa tới theo, nhỏ giọng nói: “Mẹ ơi, con lén lút nói cho mẹ nghe một bí mật, ba ấy... ba không