Lý Triều Kha cảm thấy hối hận khi đẩy bản thân rơi vào hang sói.
Cô không nên nhất thời kích động mà đi tìm Thịnh Thế Hùng để giải bày tâm sự.
Sai, quá sai!
"Sếp, chút nữa sẽ họp..."
Đọc truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa tại đây.
Trương Tùng Bách nói được một nửa thì đột nhiên phát hiện người đứng bên cạnh Thịnh Thế Hùng chính là Lý Triều Kha.
Nhanh chóng nuốt hết mấy lời chưa kịp nói trở về, sau đó quan sát sắc mặt của Thịnh Thế Hùng, há miệng nói: "Xin chào bà chủ."
"Bà chủ." Hai chữ này rất chất.
Lúc đầu không khí ở trong công ty cũng coi như nghiêm túc nhưng nhất thời lại tràn đầy âm thanh cười đùa.
"Có thể đừng có nói đùa được không."
Sắc mặt của Lý Triều Kha trầm xuống, nhanh chân rời khỏi văn phòng của Thịnh Thế Hùng.
Ở chỗ công ty mà bị gẹo thành như vậy, Lý Triều Kha cảm thấy tôn nghiêm của bản thân bị quét rác hết rồi.
Thịnh Thế Hùng lộ ra ánh mắt ạnh lùng nghiêm nghị, không khí toàn thân đột nhiên chìm xuống, mọi người trong công ty lập tức thu hồi ý cợt nhả, đám người họ nhanh chóng vùi đầu vào công việc.
Trương Tùng Bách vươn tay gãi gãi đầu, cũng hông hiểu sao.
Thịnh Thế Hùng vào văn phòng, giơ tay đóng cửa lại.
Sắc mặt anh hơi trầm xống, giọng điệu có hơi không vui: "Làm vợ của tôi khiến em mất mặt vậy sao?"
"Tôi không phải là vợ của anh, chẳng phải anh rất rõ ràng sao? Nhân viên trong công ty của anh không rõ điều đó sao? Tất cả mọi người trong cái thành phố Cổ này đều rất rõ, Thịnh Thế Hùng anh là tên đàn ông độc thân quý giá chạm vào là bỏng, vậy từ đâu anh có vợ hả?"
Lý Triều Kha bình tĩnh nhìn Thịnh Thế Hùng, trong nhất thời xúc động mà miệng không khép mở được, há mồm cũng không nói được lời nào.
Trái lại Thịnh Thế Phong nghe xong thì sắc mặt dịu đi một chút, nói: "Cho nên em đang trách tôi không cho em danh phận sao?"
"Tôi..."
Lý Triều Kha có hơi buồn bực, sao người này lại mồm mép như vậy chứ.
Cô quay lưng lại, giọng nói lạnh lùng: "Mấy lời nói trong tiệc sinh nhật hôm qua chắc anh cũng đã nghe thấy hết rồi, hiện tại ở cái thành phố Cổ này có bao nhiêu người đợi chọc xương sống của tôi, mắng tôi ham mê hư vinh, quyến rũ anh chứ."
"Thì em thật sự quyến rũ tôi mà."
Thịnh Thế Hùng còn nghiêm túc kết luận.
Lý Triều Kha tức giận đến mức muốn cầm cây bút trong ống đựng bút trên bàn lên, chọc cho Thịnh Thế Hùng thành con nhím.
"Được rồi, đừng tức giận nữa."
"Có lẽ tôi sẽ giúp em tuyên bố với bên ngoài."
Lý Triều Kha trừng mắt nhìn Thịnh Thế Hùng, người này hở một chút là đưa ra cái chủ ý xấu xa gì đó."
Thấy Lý Triều Kha bày ra dáng vẻ phòng bị, Thịnh Thế Hùng cảm thấy buồn cười.
"Tôi sẽ tuyên bố với bên ngoài, nói cho mọi người biết mối quan hệ của hai chúng ta."
"Hay là, đừng đợi hẹn lần hẹn lượt nữa, em trực tiếp gả cho tôi luôn đi."
Lý Triều Kha buột miệng nói: "Anh đừng có mà nằm mơ!"
"Tôi cảnh cáo anh, anh không được nói bậy bạ nghe chưa, nếu không thì tôi dắt con bỏ đi đó!"
Thịnh Thế Hùng nhìn đôi chân đang giật nảy mình của cô, mặc dù cảm thấy tâm tình tốt, nhưng khi nghĩ tới da mặt mỏng của cô nên anh không tiếp tục trêu chọc cô nữa.
"Em ngồi ở đây một lát đi, tôi gọi thư ký mang nước qua đây cho em uống."
Thịnh Thế Phong giơ tay xem đồng hồ.
Lý Triều Kha nhớ tới cuộc họp mà Trương Tùng Bách nhắc tới khi nảy thì nói: "Nếu anh có chuyện bận thì đi trước đi, tôi đi đón con đã."
"Không vội đâu, chỉ là một cuộc họp nhỏ, sẽ giải quyết nhanh thôi, em ngồi đó trước đi."
Thịnh Thế Hùng nói xong thì nhanh chóng bấm số điện thoại nội bộ: "Rót cho thiết kế Lý một tách cà phê, thêm sữa đừng bỏ đường."
Lý Triều Kha rất hài lòng với cách xưng hô này của anh.
Tên đàn ông này thật đúng là vừa đánh vừa xoa mà.
Nhưng nếu anh ta đã cho cô bậc thang đi xuống thì Lý Triều Kha cũng không phải người không biết nói lý lẽ, lúc này mới chậm rãi ngồi xuống.
Thư ký nhanh chóng mang cà phê qua.
"Coi chừng bỏng."
Lý Triều Kha gật đầu.
Hương vị cà phê khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Cô ngồi đây quan sát văn phòng của Thịnh Thế Hùng, tên đàn ông này làm cái gì cũng rất chi tiết và tỉ mỉ.
Phong cách của toàn bộ văn phòng rất đơn giản và phóng khoáng, nhưng chiếc hộp đựng bút trên bàn lại độc đáo, vừa nhìn cũng biết là do bàn tay của một nhà thiết kế nổi tiếng.
Mà Lý Triều Kha lại là một người yêu thích cái đẹp.
Nhịn không được muốn cầm lên thưởng thức ngắm nhìn.
Sau khi nhìn thoáng qua, cô nhìn thấy một khung ảnh bên cạnh máy tính của Thịnh Thế Hùng.
Trong khung ảnh là ảnh chụp cô, con trai và Thịnh Thế Hùng.
Lý Triều