Tiểu Thảo và Tiểu Hoa mở to đôi mắt ngập nước nhìn về phía Chu Đại Sơn."Thôn trưởng, trước đây khi phụ thân ta qua đời, hắn đã dặn đi dặn lại ta, không thể tách ra!"Chu Đại Sơn cúi đầu, không dám nhìn Bộ Phàm.Bộ Phàm cũng không thể nói gì hơn.Phụ thân của Chu Đại Sơn là dạng người gì hắn cũng có chút hiểu biết, chính là một lão đầu tử thông thái rởm.Hắn chỉ đọc sách thánh hiền được vài năm, thế mà luôn dùng cái gì chi, hồ, giả, dã, đạo lý lớn ra để răn dạy người khác.Nhưng mà Chu Đại Sơn này cũng quá ngu hiếu.Hay là xem nhiều nhị thập tứ hiếu rồi?Chôn phụ phụng mẫu? Nằm băng cầu lý?Chẳng nhẽ thật sự muốn đến lúc thê nữ của hắn đều bị Chu gia hại chết hắn mới vừa lòng?Đã không nói nổi Chu Đại Sơn, thê tử của hắn càng không thể.Nhà mẹ đẻ của thê tử Chu Đại Sơn là một gia đình trọng nam khinh nữ điển hình.
Trước khi gả cho Chu Đại Sơn, mỗi ngày thê tử Chu Đại Sơn cũng phải đi sớm về tối làm việc.Theo tư tưởng nhà mẹ đẻ của nàng, nữ nhân vốn nên làm việc cả ngày lẫn đêm, như vậy mới không bị nhà phu quân ghét bỏ.Cũng vì thế mà tuổi Tiểu Thảo và Tiểu Hoa còn nhỏ, trời còn chưa sáng đã phải thức dậy làm việc.Phu thê nhà này không thể cứu nổi nữa, chỉ đáng thương cho hai tiểu hài tử là Tiểu Thảo và Tiểu Hoa.Bộ Phàm không đành lòng.Nói ra thì thật ra thái độ làm người và tính tình của phu thê Chu Đại Xuyên cũng không tệ, có chút thật thà, giản dị của người nông dân, chỉ là quá ngu muội."Các ngươi vẫn nên đi về trước đi!"Bộ Phàm tạm biệt người một nhà Chu Đại Sơn, sau đó hắn cưỡi tiểu bạch lư chậm rì rì rời khỏi."Bộ Phàm, Nhân tộc các ngươi thật kỳ quái, rõ ràng đều là hài tử do mình sinh ra, vì sao không đối xử giống nhau?" Hoả Kỳ Lân nghiêng đầu nhìn về phía Bộ Phàm nói."Có lẽ vậy mới chính là con người!" Bộ Phàm nói.Hoả Kỳ Lân lại càng không hiểu được, nhưng nó cũng không để chuyện này ở trong lòng.Sau khi về đến nhà, Hoả Kỳ Lân bị chấn kinh."Chuyện gì thế này? Tại sao linh khí lại trở nên nồng đậm như vậy?"Ở trong thôn đã lâu, Hoả Kỳ Lân cũng hiểu được một chút tiếng địa phương, chỉ là thấy Hoả Kỳ Lân trong bộ dáng một con chó lại mở miệng nói, khiến người ta cảm thấy hơi kỳ cục."Di, nơi này có trận pháp!"Hình như Hoả Kỳ Lân đã nhận ra cái gì, nó kinh ngạc quay sang Bộ Phàm nói: "Ngươi là Trận Pháp sư?""Ngươi nói xem?" Bộ Phàm cười nói.Hai mắt Hoả Kỳ Lân đều sáng lên, Trận Pháp sư ở địa bàn Nhân tộc cũng khá nhiều, nhưng trong yêu tộc Trận Pháp sư chính là loại chức nghiệp vô cùng khan hiếm."Nếu ngươi là Trận Pháp sư, vì sao lúc trước không bày trận pháp?" Hoả Kỳ Lân có chút oán giận nói.Bộ Phàm cũng sẽ không nói hắn vừa thăng cấp lên Trận Pháp đại sư.
Vì tránh cho mình xấu hổ, hắn vội ho một tiếng."Ta chỉ muốn khảo nghiệm ngươi, xem ngươi có thích hợp ở lại đây hay không.
Hiện giờ ngươi đã thông qua khảo nghiệm.
Vì vậy ta mới bày Tụ Linh Trận Pháp, để khi không có việc gì làm thì cho ngươi tu luyện.""Ta cảm thấy ngươi có chuyện gì đó giấu giếm ta!" Hoả Kỳ Lân dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn, nói: "Có phải tu vi của ngươi lại tăng hay không?""Di, làm sao mà ngươi biết được?"Bộ Phàm tò mò.
Hắn vẫn đang dùng Liễm Tức Thuật.
Giờ phút này trên người hắn không có một tia linh lực nào, không khác gì một người