Jeon Jungkook chặn môi không cho người ta hôn, đôi mắt tròn xoe mơ màng sau đó bật khóc thành tiếng. Hai tay che mặt, chân kẹp chặt hông Kim Taehyung không buông. Một bộ dạng giống như vừa muốn thân mật, lại như muốn bản thân phải tránh xa hắn ra. Giữa trái tim và lý trí, cậu muốn làm điều đó với hắn, nhưng lại không muốn vì Kim Taehyung chỉ đối xử với cậu không khác gì đồ chơi.
"Sao vậy?"
Đại ca lắc đầu, dạo gần đây không cần uống thuốc tránh thai vì Kim Taehyung đã sử dụng bao. Nhưng chắc chắn vẫn có vấn đề, có sử dụng đi chăng nữa thì trường hợp xấu vẫn xảy ra. Có điều cậu không nói hắn, vì biết giám đốc vẫn còn trẻ, vẫn luôn muốn dạo chơi.
"Không muốn làm nữa... cậu, hức- xem tôi như đồ chơi. Biết tôi thích cậu như vậy, mà vẫn luôn giữ khoảng cách... nếu không làm tình thì còn chẳng đoái hoài đến tôi. Tôi rất buồn... hức- buồn thật đấy!" Jungkook gỡ một tay che mặt, lại vươn đến chạm vào gò má Kim Taehyung. Vuốt ve như trân quý, vì đại ca thật sự yêu hắn. Lúc ngủ cũng đều sẽ mơ về hắn.
Thời gian tiếp xúc đã dần lâu, Jeon Jungkook bắt đầu biết nhiều hơn về hắn. Biết Kim Taehyung thích gì qua miệng của nhiều người, biết hắn sau khi tỉnh ngủ sẽ rất cáu gắt, biết Kim Taehyung thường xuyên phải uống thuốc vì mất ngủ. Jungkook biết nhiều như vậy, lại chẳng bù cho hắn không hề biết gì về đại ca.
"Chẳng lẽ tiền tôi đưa anh dùng không đủ à? Tôi không thích anh là bởi vì anh không phải mẫu người tôi thích, tôi thích nhỏ tuổi hơn, không thích hút thuốc hay xăm hình. Anh hiểu không?" Taehyung kiên nhẫn nói, nếu cứ mãi như vậy thì giám đốc cũng cụt hứng. Đến cả giải toả phiền muộn cũng không xong.
"Cậu không hiểu gì hết... chỉ biết nghĩ cho mình thôi, hức- trẻ con!" Jungkook ôm gối che mặt, thút thít không ngừng. Biết Kim Taehyung vẫn còn kiên nhẫn là vì chưa xả được bức bối, đại ca lại thương người ta. Rất sợ Taehyung vì mình mà khó chịu.
Jeon Jungkook nói nhanh làm đi, sau đó im lặng ngoan ngoãn bịt chặt miệng. Dẫu sao cậu vẫn đang choáng váng, âm thanh phút chốc cứ vậy bộc lộ ra khỏi môi, hai tay ôm cổ hắn. Rấm rứt nói rất thích, thích vì được âu yếm, thích vì khoảng khắc đó được người đại ca thương ôm vào lòng.
Trái lại, nếu mọi đêm phòng bên cạnh sẽ chọc tức cậu bằng âm thanh vỗ tay hoan hô. Thì hôm nay cũng bại ở dưới trướng Kim Taehyung, ả bạn gái chán ghét đẩy lão ra. Nhìn nhìn đầy hầm hực, nói anh đã không giàu còn rất chán.
Hai giờ sáng, trời bắt đầu mưa âm ỉ mưa. Jungkook dựa vào chút sức lực còn sót lại níu cánh tay hắn. "Cậu ở lại đi... mưa lớn, làm sao mà về được."
Kim Taehyung nhướng mày, vẫn còn hăng hái. Hắn vuốt ve bụng mềm, hơi cúi mặt hôn lên chóp mũi người dưới thân. Rất tự nhiên đưa đẩy hông, lại dùng tay vuốt tóc ra sau. "Tôi vẫn còn chưa xong, anh níu lại như vậy. Tôi sẽ đi ư?"
"Không... nhưng hức- mm"
Sau