Huyết sắc phong bạo như cự
long trấn xuống, lúc này Mục Trần đang nhắm nghiền hai mắt chợt mở ra,
trong con ngươi đen nhánh không có chút gì gọi là sợ hãi, mà ngược lại
còn hiện lên vẻ điên cuồng Vẻ điên cuồng này chính là muốn chơi một ván bài sinh tử, nếu thắng thì tìm được sinh cơ còn thua chỉ có con đường
chết Tìm đường sống trong cái chết cần có đảm phách dám xá thân. Nếu
không dám xá thân, cứ sợ bóng sợ gió thì dựa vào cái gì để tìm được sinh cơ trong tử cục? Mục Trần chậm rãi từ trong hố đứng lên, linh lực bàng bạc từ từ tiêu tán. Thay vào đó có một cỗ huyết hồng khí tức chậm rãi
ngưng tụ Khí tức này tràn đầy sát phạt chi khí, hơn nữa còn thảm liệt,
như muốn liều mạng phá vỡ tử cục trước mắt Sát ý kinh người nhất phi
trùng thiên, sau đó bao bọc quanh thân thể Mục Trần thành long quyển
phong bạo. Loạn thạnh xung quanh dưới cỗ sát khí này bị chấn thành phấn
mạt tiêu tán trong gió “Xảy ra chuyện gì thế?” Bên ngoài chiến trường, chúng cường giả thấy một màn này liền biến sắc, kinh nghi bất định. Bọn họ nhìn sát khí đang bao phủ Mục Trần mà con ngươi đều co rút Vì sát ý thảm liệt này làm bọn họ tê dại cả da đầu Từ khí thế Mục Trần phát ra, bọn họ không chút nghi ngờ rằng tiếp theo dù Mục Trần bán mạng, rơi vào cõi u minh cũng kéo theo đệm lưng, đem địch nhân kéo vào tử địa cùng
với mình. Quả thực là tên điên mà! Sắc mặt chúng cường giả bị khí thế
của Mục Trần làm tái nhợt, tuy bọn họ từng thấy qua người điên nhưng rất hiếm người từng thấy sát phạt chi khí như Mục Trần bây giờ “Đó là một
loại quyền ý! Quyền ý này không phải chung cực thần thuật!” chung quy
vẫn có cường giả có nhãn lực nhìn thấu, bọn họ trầm ngâm chốc lát bỗng
khiếp sợ nói Vậy mà còn không phải chung cực thần thuật? Ý nói là quyền ý đã vượt qua phạm trù thần thuật, mà trên thần thuật là cái gì? Chính
là thần thông lĩnh vực! Đó là lực lượng mà chỉ có siêu cấp cường giả
Địa chí tôn mới nắm được Nói cách khác, Mục Trần hiện giờ đang thi
triển một loại thần thông quyền thuật? Nhãn tình chúng cường giá bỗng
sáng rực, nóng bóng nhìn chằm chằm Mục Trần. Đây chính là thần thông
quyền thuật a, đặt vào trong tộc cũng là bảo bối chỉ ngộ không thể cầu.
Nếu không có cống hiến to lớn dù là trưởng lão trong tộc cũng không thể
có được a. Mà bây giờ, Mục Trần lại là người cầm bảo bối đó bởi thế làm sao mà người khác không đố kỵ cho được "Thần thông quyền thuật?" Cùng lúc đó, Bạch Minh đang huyền phù nhìn xuống thấy cảnh này lòng hơi run
một chút, trên gương mặt dữ tợn cuối cùng cũng động dung, vẻ không thể
tin được. Loại thần thông quyền thuật này trong hàn hoàng tộc cũng có.
Nhưng chỉ một ít trưởng lão nhân tài mới có được, hắn tuy thèm nhỏ dãi
từ lâu nhưng chung quy vẫn không có được nó. Mà lúc này, “thần thông
quyền thuật” lại xuất hiện trước mặt hắn, trên một nhân loại mới đạt đến thất phẩm chí tôn “Người quả thực làm ta kinh ngạc vài lần a, thần
thông quyền thuật sao? Cũng tốt, đợi khi bắt được ngươi những bảo bối
này đều là của ta!” lúc này Bạch Minh không có khả năng bị Mục Trần dọa
lui rồi, hơn nữa tuy thần thông thuật cường đại nhưng lại cực khó để tu
luyện. đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao hắn lại không có
được thần thông thuật trong hàn hoàng tộc. (DG: và còn nhiều nguyên
nhân khác, nỏi bật nhất là do anh bất tài thôi ) Do đó Bạch Minh không
tin, Mục Trần dựa vào thực lực mới thất phẩm chí tôn mà có thể đem thần
thông thuật tu luyện thành “Chết đi cho ta!” Bạch Minh quát lên, thủ
chưởng xuất một trảo, chỉ thấy hàn lưu phong bạo gầm thét ập xuống,
thanh thế đáng sợ tựa như đem cả thiên địa hủy diệt. Oanh oanh! Hàn
lưu phong bạo mang theo thanh thế kinh nhân từ trên trời giáng xuống,
Mục Trần khẽ ngẩng đầu. Ngũ chỉ nắm chặt, huyết sắc phong bạo quanh thân thể liền bạo phát, mang theo sát phạt chi khí phóng lên trời Song nhãn Mục Trần dần dần biến thành huyết sắc, thủ chưởng nắm chặt sau đó xuất
ra một quyền Một quyền tuy giản dị, giống như tùy ý đánh ra nhưng quyền Mục Trần xuất ra làm cả thiên địa chấn động. trong mắt cường giả, huyết sắc chi khí quanh Mục Trần lúc này điên cuồng hội tụ quanh quyền đầu
của hắn, tùy thời phóng xuất Thần thông, xá sinh ma quyền! Huyết quang phóng lên cao, chỉ thấy trong đó có một huyết hồng quyền ảnh đang hình
thành. Quyền ảnh này mơ hồ như ngưng tụ tất cả đảm phách cùng lực lượng
của Mục Trần. Một quyền này, không sinh thì tử, ngươi không chết thì ta
chết. Khí tức thảm liệt từ quyền ảnh xuất ra, chúng cường giả tê dại da đầu. Đối mặt với quyền thế “liều mạng” không ai dám chính diện đối đầu. Nếu là người tâm trí không kiên định, sợ rằng đối mặt với quyền thế
này chiến ý đều mất hết Huyết hồng quyền ảnh cuồng khiếu xuất ra, ý
“liều mạng” ẩn trong quyền ảnh bao phủ lấy Bạch Minh. Xâm nhập vào tâm
linh làm trong lòng hắn nổi lên hàn ý, trong nháy mắt hắn muốn quay đầu
bỏ chạy Bất quá chung quy Bạch Minh cũng là thiên kiêu hàn hoàng tộc,
từng trải qua không biết bao nhiêu trận huyết chiến. Trong lúc nguy cấp, hắn hít sâu một hơi, mạnh mẽ ngăn chặn
dao động trong lòng. Hắn minh
bạch tranh đoạt đến mức này, người nào lùi bước người đó sẽ bại. “Muốn
phô trương thanh thế hù ta à? Nói đùa!” hàn quang trong mắt Bạch Minh
chợt lóe, cười lạnh một tiếng. thủ chưởng phách một cái, một huyết sắc
phong bạo cấp tốc ngưng tụ, sau đó hướng quyền ảnh đánh tới. Oanh long! Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều cảm nhận được cỗ trùng kích khủng khiếp từ trên trời. Lực trùng kích tuy có tế đàn giảm bớt nhưng vẫn làm một số người khí huyết bị chấn động, thiếu chút nữa nhịn không được mà
phun huyết Bất quá chúng cường giả không quan tâm đến tình huống của
bản thân, bọ họ đang chăm chú nhìn lên nơi huyết hồng bạo phát. Không
gian xung quanh đó vì gặp phải trùng kích liền trở nên vặn vẹo (DG:
tiền đề cho bước nhảy không gian, đi xuyên không gian là đây) Huyết
quang ngập trời, không ai có thể nhìn xuyên qua được Ánh mắt Bach Minh
nhìn chằm chằm một chỗ, lát sau sắc mặt kịch biến. hắn cảm giác được đạo công kích mạnh nhất của hắn đang bị tiêu tán nhanh chóng Tại một chỗ
trên tháp tràng, Mục Trần không động dung, lúc này huyết tinh khí tức
bốc lên, huyết quang chợt lóe. Thủ chưởng hướng phía xa chộp một trảo,
quát lên “phá cho ta!” Huyết hoa trên trời bạo phát , chỉ thấy huyết
sắc hàn lưu như muốn bạo toái, dưới hàn lưu trùng kích huyết sắc quyền
ảnh mang tư thái vô địch chấn nát hàn lưu, nhanh như chóp hướng Bạch
Minh đánh tới. Mọi người hít một hơi khí lạnh, một kích mạnh nhất của
Bạch Minh lại bị Mục Trần cường hành phá tan “Sao có thể được?” Bạch
Minh sắc mặt trắng bệch, phẫn nộ gầm lên. Để đánh bại Mục Trần hắn không tiếc đại giới tự tổn hại chuẩn thánh vật vậy mà vô pháp ngăn cản Mục
Trần. Nhân loại thất phẩm chí tôn này sao khó chơi như vậy! Bạch Minh
rít gào không bao lâu liền nín bặt, vì hắn hoảng hồn khi thấy huyết sắc
quyền ảnh đang xuyên không đánh tới hắn. Lúc này Bạch Minh sợ kinh hồn
táng đởm, song dực sau lưng vỗ mạnh chật vật lui về sau Nhưng huyết sắc quyền ảnh như giòi bám trong xương đuổi theo không buông, vô phương
chạy thoát Bạch Minh thấy thế, quát một tiếng chói tai. Linh quang từ
song dực phát ra liền biến thành hàn băng cự hoàng cao ngàn trượng "Cực hàn băng phong!" Bạch Minh gầm lên, chỉ thấy linh lực từ thân thể cự
hoàng bộc phát, hình thành tầng tầng băng tinh bảo hộ, bao phủ cả thân
thể Hắn cảm giác được một quyền kia thật đáng sợ, vì thế hắn bỏ hết mọi thế công dồn lực vào phòng ngự Trước mục quang chấn động của chúng
cường giả, Huyết sắc quyền ảnh không chút lưu tình oanh kích vào thân
hình cự hoàng đang bao trùm tầng tầng băng tinh Thiên địa phảng phất bị chấn động, chợt có âm thanh “răng rắc” vang lên. Bạch Minh đang núp
trong cự hoàng hoảng sợ nhìn từng đạo liệt văn lan ra, hắn không ngờ
phòng ngự mạnh nhất của hắn lại bị phá dễ dàng như thế Một quyền này
của Mục Trần kinh khủng đến cỡ nào? Từng đạo Liệt văn nhanh chóng lan
ra, cuối cùng bạo toái hóa thành băng điểm bay bay. Một tiếng phượng
minh thê lương, chỉ thấy thân ảnh Bạch Minh bay ngược ra, tiên huyết từ
thân thể phun không ngừng, nháy mặt cả gương mặt dính đầy máu, từ xa
nhìn lại khuôn mặt Bạch Minh đỏ như con gà tây Trên tế đàn mọi người há hốc mồm nhìn cảnh này. Cự hoàng tiên huyết đầy người từ trên trời rớt
xuống, như huyết sắc lưu tinh rớt xuống huyết sắc đại địa bên ngoài tế
đàn, tiên huyết phun trào lai láng Tế đàn lâm vào cảnh yên tĩnh quỷ dị Khuôn mặt Bạch Bân rất đặc sắc, mặt cười chợt cứng ngắc, mắt hiện lên
vẻ không thể nào tin. Biểu tình đầy vẻ hoạt kê Chúng cường giả thần sắc rung động, phải một lúc sau mới hồi phục tinh thần. Bọn họ liền hút một hơi lãnh khí, kinh ngạc nhìn thân ảnh đang đứng sừng sững trên tháp
tràng mà trong lòng bọn họ đang dậy sóng Không ai nghĩ lên Bạch Minh –
một thiên kiêu hàn hoàng tộc, một bát phẩm chí tôn hàng thật giá thật,
đã dùng hết mọi thủ đoạn mà lại bại trận trong tay Mục Trần, một nhân
loại mới thất phẩm chí tôn Mục Trần này, mới là yêu nghiệt chân chính!