Đại Giá Thế Tử Phi

25: Ta Thích Ngươi


trước sau


Lục Phương Đình đi đường nhỏ còn phải tránh tai mắt người khác, nhanh chóng vào viện thái tử, cởi y phục ra tắm rửa rồi thay quần áo khác, vừa nằm lên giường đắp chăn, Tô Thê Thê đã đến rồi.

"Tỷ tỷ...!còn ho khan nữa không?" Tô Thê Thê cho những người còn lại lui đi, chỉ còn nàng và Lục Phương Đình, cảm giác khí tức nàng có chút không ân cần.

"Không sao...!ngươi ra ngoài mệt không?" Lục Phương Đình nói, nghĩ thầm, sao không nghỉ mệt mà đã tranh thủ tới....!
"Không mệt...!nghĩ đến quay về có thể gặp tỷ tỷ thì không mệt...!tỷ tỷ, ta có chút lạnh, có thể lên giường nằm cùng ngươi được không..." Tô Thê Thê nhìn Lục Phương Đình nói.

"Ngươi lên đi, chỗ này ấm áp..." Lục Phương Đình nói.

"Đa tạ tỷ tỷ...!hôm nay ta đi gặp Mạc tỷ tỷ...!Mạc tỷ tỷ là..." Tô Thê Thê cởi áo khoác tháo giày lên giường Lục Phương Đình, cùng Lục Phương Đình đắp chung chăn, ngồi dựa cùng Lục Phương Đình, trong không khí ấm áp, nàng kể lại chuyện ngày hôm nay của mình.

"Mấy ngày nữa ta phải bận rồi, sau mười ngày, phủ tam hoàng tử mở hội thi thơ, đến lúc đó ta sẽ cùng Mạc tỷ tỷ mang đồ đến cho các phu nhân tiểu thư cùng thử, mấy ngày tới phải chuẩn bị thêm nhiều một chút....!hơn nữa, ta cũng muốn đi gặp người của Thiên Bảo Các các ngươi, xem tình hình của bọn họ thế nào, chuyện hợp tác không nên chờ quá lâu....!sau này, ta không thể mỗi ngày bên cạnh ngươi..." Tô Thê Thê nói xong chuyện ở phủ công chúa thì cau mày.

"Thê Thê sao lại cực khổ như vậy?" Lục Phương Đình biết chuyện nàng nói, thấy nàng buồn buồn không vui hỏi.

"Ta đã nói rồi, ta phải kiếm thật nhiều tiền mua thuốc tốt nhất chữa bệnh cho tỷ tỷ....!ta còn phải mua thêm đồ tốt cho tỷ tỷ dùng, đồ quý hiếm, hoa y mỹ phục, sơn hào hải vị, những thứ tốt nhất dĩ nhiên là dành cho tỷ tỷ rồi..." Tô Thê Thê nhìn Lục Phương Đình nói, nàng nói chân thành, đây cũng là suy nghĩ thật của nàng.

Sao nàng vĩ đại như vậy? không có, vĩ đại không liên quan gì đến nàng cả, đây là thái độ nàng dành cho chân ái thôi, là một nhan khống, thấy được nữ thần cực phẩm vừa lòng mình, đối với sự mê muội của nàng, não tàn của nàng thì nàng nguyện ý làm mọi chuyện vì nàng, không nỡ để nàng chịu ủy khuất, một chút thụ thương, hay không vui vẻ.

"Thê Thê...!vì sao đối tốt với ta như vậy?" Lục Phương Đình nhìn Tô Thê Thê một chút không biết nói gì, nàng cảm giác Tô Thê Thê nói thật, nhưng vì sao chứ? các nàng chỉ mới quen biết vài ngày, nàng đã đối tốt với nàng như vậy rồi...!
"Bởi vì, ta thích tỷ tỷ a..." Tô Thê Thê nói ôm cánh tay Lục Phương Đình xem phản ứng của nàng.

"Thích?" Lục Phương Đình nhìn Tô Thê Thê lặp lại câu, Tô Thê Thê gật đầu, cọ lên người Lục Phương Đình.


Lục Phương Đình nhìn mái tóc mềm còn trâm cài đầy của nàng, tự tay vuốt nhẹ một cái, Tô Thê Thê như được khích lệ, ôm hông Lục Phương Đình, mắt cong lên.

"Tỷ tỷ, ta ôm ngươi như vậy, ngươi có khó chịu không?" Tô Thê Thê hỏi một câu, ngửi lấy lãnh hương trên người Lục Phương Đình.

"Không...!Thê Thê mệt thì nghỉ một hồi đi, đến giờ cơm tối, ta sẽ gọi..." Lục Phương Đình nói.

"Ta không mệt, chút nữa ta còn phải đi làm thực nghiệm, sớm thu được xà phòng thơm, như vậy sẽ sớm kiếm được tiền...!tỷ tỷ, có một chuyện, ta muốn hỏi tỷ tỷ, Tuyết Trản Tuyết Minh các nàng là người hoàng cung phái đến, có phải là thám tử của hoàng cung không?" Tô Thê Thê lắc đầu hỏi.

"Cái này thì không biết, trước kia ngươi được phong làm Huyện chủ, thật ra là do cô cô giúp một tay, hai cung nữ này đều do cô cô phái từ trong cung ra, các nàng có thể tin được." Lục Phương Đình nói, đem hai nha hoàn cho Tô Thê Thê cũng vì muốn chiếu cố an toàn cho Tô Thê Thê, lần trước Lục Phương Đình đến Hầu phủ thấy Tô Thê Thê gặp nguy hiểm, nếu Tô Thê Thê không có ai bên cạnh giúp đỡ cũng không được, cho nên Lục Phương Đình mới nhờ cô cô tìm hai cung nữ đưa qua, có thể nói Tuyết Trản và Tuyết Minh đều là tai mắt ngầm của Lục Phương Đình trước mặt Tô Thê Thê, nhưng hiện tại, Lục Phương Đình cảm thấy không cần tai mắt này nữa, mấy ngày nay Tô Thê Thê đều ở trước mắt nàng, bí mật trên người cũng đã biết, đối với nàng cũng không dấu diếm cái gì.

"Thật sao? vậy thì tốt rồi...!tỷ tỷ, ta được sắc phong làm Huyện chủ, nhưng thật ra là do tỷ tỷ đứng sau giúp a?! tỷ tỷ, ngươi thật tốt..." Tô Thê Thê nghe nói như vậy, có Lục Chiêu Nghi hỗ trợ, dĩ nhiên cũng là nể mặt Lục Phương Đình a.

"Ngươi cũng biết ta là nữ tử, nếu nữ tử gả vào cũng là ủy khuất cho đối phương.

Cho nên khi đó, người phải gả cho ta, nên ta cũng muốn cho thế tử phi một cái thân phận..." Lục Phương Đình nói.

"Ta biết tỷ tỷ là người đẹp thiện tâm a, là tốt nhất..." Tô Thê Thê nhìn Lục Phương Đình nói chuyện đương nhiên, vẫn có chút cảm động.

"Là ta ủy khuất Thê Thê, Thê Thê là nữ tử tốt như vậy, nên tìm một nam nhi xứng đôi mới đúng." Lục Phương Đình nói.

"Làm gì có ủy khuất, tỷ tỷ đừng nói như vậy, nam nhân có gì tốt? bọn họ tam thê tứ thiếp lòng tham vô đáy, nếu thực sự gả cho nam nhân, ta mới là khổ tám đời." Tô Thê Thê nói, trong lòng thầm nói, nàng đẹp như tiên nữ a, nhất định phải xứng với tuyệt sắc nữ thần, tỷ tỷ là thích hợp nhất a.

Khụ khụ...!
"Sao Thê Thê lại hỏi chuyện các nàng?" Lục Phương Đình nhìn Tô Thê Thê ngưng thần hỏi.


"Trước đó ta không để ý, đem việc cho các nàng làm, nhưng nghe ngươi nói xong, ta mới giật mình, nếu như các nàng đem bí mật nói với hoàng đế thì sao đây? vậy việc ta có tiền chẳng khác nào sẽ bị mang đi hết? có một số thứ, không phải muốn là được, còn phải thử nghiệm nhiều lần, một mình ta không tới, ta chỉ ghi lại chút số liệu quan trọng, sau đó để các nàng làm.

Nếu người khác muốn trộm đi, cũng phải tốn thời gian thử nghiệm, không dễ mà làm được ngay.

Tỷ tỷ, ta thông minh không?" Tô Thê Thê nói.

"Thê Thê thật thông minh, không biết Thê Thê học được từ chỗ nào? mỗi cái đều khiến cho ta rất kinh ngạc..." Lục Phương Đình tán dương Tô Thê Thê.

Đối với việc Tô Thê Thê nói lão hoàng đế cũng không thấy gì lạ, nhưng thấy Tô Thê Thê tự tin như vậy nàng cũng cảm thấy hứng thú.

"Ta may mắn xem được chút sách, tỷ tỷ, ta còn muốn hỏi tỷ tỷ, vì sao bị bệnh mà lớn lên lại cao như vậy a.

Thiên phú đúng là đôi khi không phải thiên phú có đuổi cũng không kịp." Tô Thê Thê nói.

"Thê Thê

còn nhỏ, lớn rồi cũng sẽ có." Lục Phương Đình ho nhẹ một tiếng, cái này đúng là sơ suất của nàng, bất quá làm nam tử nàng cũng chỉ cao trung bình, không quá cao, làm nữ tử thì cao hơn một chút, còn bộ ngực nàng làm sao biết được?
"Ừ, chắc vậy." Tô Thê Thê gật đầu, hiện tại mỗi ngày nàng đều uống sữa dê, ăn đồ cho ngực to lên, nàng nhớ đến không ít loại, đu đủ, sữa tươi, cây sắn, các loại đậu, táo đỏ, hạch đào các loại, đu đủ sữa tươi cây sắn hiện tại không tìm ra được, đơn giản dùng các loại đậu và hạch đào, táo đỏ các loại rau, mỗi ngày ăn một ít.

Lục Phương Đình sống vói thân nam nhân, biết nam nhân luôn để ý thứ dưới thân kia, tương đương như vậy cũng không biết nữ nhân có để ý tới thứ đó lớn hay nhỏ không? thích lớn hơn không? đối với tâm tư nhỏ của Tô Thê Thê có chút dở khóc dở cười, nhưng cũng cảm thấy thật đáng yêu.

Hia người ở trên giường nói chuyện một hồi, Tô Thê Thê mới đứng dậy lưu luyến rời đi làm việc.

"Thanh Chỉ, sao rồi?" Lục Phương Đình chờ Tô Thê Thê đi, Thanh Chỉ đến, Lục Phương Đình ra dấu tay hỏi nàng.


"Xin lỗi, tỷ tỷ, ta không lấy được, bị thị vệ công chúa phát hiện, suýt chút bị bắt.

Đều do ta không cẩn thận." Thanh Chỉ ra dấy tay với Lục Phương Đình, thứ các nàng đang nói chính là túi hương của Cung Lạc Vân, Chung Ly Diêu yêu cầu mang về.

"Có bị thương không? để ta xem một chút." Lục Phương Đình nghe nói không lấy được cũng không vội, chỉ quan tâm Thanh Chỉ có bị thương hay không thôi.

Chuyện này vốn Lục Phương Đình cũng không thể tự đi làm được, bên cạnh lại không có ai, để Thanh Chỉ đi cũng không phải ý hay, chỉ là muốn thử một chút.

"Không có, không có." Thanh Chỉ xua tay.

"Đừng gạt ta." Lục Phương Đình vẻ mặt nghiêm túc lắc đầu nhìn Thanh Chỉ.

"Cánh tay bị trúng tiễn, cũng không có gì." lúc này Thanh Chỉ mới nói, thấy Lục Phương Đình vẫy tay liền đi tới.

"Ngươi như vậy không được, đi tìm Chung Ly tiên sinh băng bó đi, dùng kim sang dược thượng hạng, tiền bạc không thành vấn đề, mấy ngày rồi ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi, trong lúc Chung Ly tiên sinh ở đó, phải xong sớm một chút, ta sợ hoàng đế bên kia biết được sẽ điều tra." Lục Phương Đình nhìn cánh tay Thanh Chỉ, chỉ là vết rách, cũng đã xử lý xong, muốn lành cũng mất vài ngày.

"Dạ, tỷ tỷ." Thanh Chỉ thành thật cúi đầu.

Tô Thê Thê thay đổi tỷ tệ tạo dịch xong, liền cho các nha hoàn vào trộn lên, cuối cùng đổ vào trong thùng chờ chất đọng lại, nàng cũng cần quan sát.

Cái này nói đơn giản, nhưng làm cũng rườm rà, Tô Thê Thê về phòng tắm rửa tẩy mùi trên người, đến chỗ Lục Phương Đình ăn cơm tối.

"Thế tử gia, hôm nay Thanh Chỉ ra ngoài có việc, ta thay thế giúp thế tử gia tắm rửa thay y phục a." ăn cơm xong, Lan Tú vui vẻ nói.

"Thanh Chỉ không ở đây?" Lục Phương Đình còn chưa nói, trong đầu Tô Thê Thê bùm một tiếng, một cánh cửa khái sáng liền mở ra.

"Đúng vậy, Thanh Chỉ giúp thế tử gia đến Mai Hoa sơn trang lấy nước tuyết ô mai rồi, phải hai ba ngày nữa mới quay về." Lan Tú nói, cảm giác lúc nàng mình tiến lên làm nha hoàn thiếp thân đúng là cơ hội tốt.


"Không cần, Lan Tú, ngươi đi nghỉ đi, thế tử gia để ta hầu hạ là được rồi." Tô Thê Thê cười nói.

"...?" Lan Tứ im lặng.

"Hầu hạ thế tử gia là bổn phận của ta, ngươi xuống dưới chuẩn bị nước nóng là được." Tô Thê Thê nói với Lan Tú rất có phong thái chủ mẫu.

"Tỷ tỷ, ta thông minh không?" Tô Thê Thê đuổi Lan Tú đi, trong lòng vui vẻ, nàng sao lại không nghĩ đến a, có thể giúp Lục Phương Đình tắm, quả thực sơ với cái này còn tốt hơn rồi a, Thanh Chỉ luôn giúp Lục Phương Đình tắm, thực sự là quá hạnh phúc a.

"Nhờ có Thê Thê giúp ta giải vây." Lục Phương Đình tán dương một câu, nhưng lại cảm thấy lúc Tô Thê Thê được khen thì tựa như mèo nhỏ híp mắt lắc đuôi.

Kỳ thực Lan Tú chỉ là tạm thời, còn có nhường cho nàng hay không tự nhiên phải chờ Lục Phương Đình nói, nhưng mà Tô Thê Thê muốn làm, Lục Phương Đình cũng không có cản.

Ở trong phòng tắm, nước nóng trong thùng gỗ lớn đã chuẩn bị xong, Tô Thê Thê cùng Lục Phương Đình đi vào, Tô Thê Thê giúp Lục Phương Đình cởi áo.

"Thê Thê không cần làm những việc này, ta tự mình cởi được." Lục Phương Đình đè tay Tô Thê Thê lại nói, tuy Thanh Chỉ là nha hoàn thiếp thân của nàng, nhưng không phải việc nào Thanh Chỉ cũng được làm, hầu hết thời gian tắm của nàng, nàng đều sai Thanh Chỉ làm việc khác, còn nàng tự tắm.

"Ta muốn giúp tỷ tỷ, không sao đâu.

Cái này cũng không phải việc nặng gì." Tô Thê Thê không để ý nói, ngón tay giúp Lục Phương Đình cởi đai lưng có chút run rẩy.

Lục Phương Đình mặc nội y trắng bên trong là đồ Tô Thê Thê tự may cho nàng, là gấm thượng hạng, Tô Thê Thê cũng không nỡ dùng, đều làm đồ lót hết cho Lục Phương Đình.

Mấu mã nàng dựa theo show Victorias Secret mà nàng từng xem kiếp trước, áo ngực đỏ có dây đeo nút cài sau, lưng quần dùng dây mỏng nhỏ, tựa như kiểu quần tất.

Tô Thê Thê từng đến nhà tắm nữ, xem các Album ảnh gặp nhiều người, nhưng có vóc người cực phẩm như Lục Phương Đình, nàng cũng là lần đầu thấy người thật, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý chờ Lục Phương Đình phơi bày dáng người gợi cảm ra rồi, nhưng vẫn là hơi choáng khi nhìn Lục Phương Đình.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: có chút hối hận khi bố trí nữ chủ mới 15 tuổi, chỉ mới vài ngày thôi thật muốn đi xa hơn, nhưng mới 15 tuổi, nhưng phải đủ 18 tuổi hình như mới cho mở, tôi phải đi hỏi biên tập một chút, nhìn trời..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện