"Tỷ tỷ, nam nhân không có gì tốt cả, thật đó, như cha ta đó cười nhiều thê thiếp như vậy, có gì tốt đâu? ta so với nam nhân đáng tin h ơn, ta có thể kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền cho tỷ tỷ xài, ta sẽ cho tỷ tỷ dùng đồ tốt nhất.
Ta sẽ thật tốt với tỷ tỷ, ngươi đồng ý thích ta không?" Tô Thê Thê bày tỏ xong, thì thử thỉ bên tai Lục Phương Đình.
"..." Lục Phương Đình khống chế hô hấp không nói gì, nàng cảm thấy Tô Thê Thê rất chân thành, nhưng không không thể dùng cách như vậy đáp lại nàng.
Tô Thê Thê hôn như đòn nặng ký, đánh vỡ lớp che trên người nàng, cảm giác cuốn sạch chưa từng có.
"Tỷ tỷ, ta còn muốn hôn." Tô Thê Thê không nghe thấy Lục Phương Đình nói, cũng không thấy buồn, chỉ khe khẽ nói bên tai nàng.
Chuyện này cứ chờ từ từ, dù sao cũng thổ lộ rồi, hôn cũng khiến nàng cong như nhang muỗi rồi, huống chi nàng không ghét mình, còn nói thích.
Tô Thê Thê hôn từ bên tai Lục Phương Đình đến hôn lên mặt rồi tới môi, đầu lưỡi mềm ướt thò vào trong miệng Lục Phương Đình, chậm rãi chuyển động trong miệng nàng, câu lấy đầu lưỡi của nàng, đầu lưỡi Lục Phương Đình đáp lại, cùng Tô Thê Thê ma sát quấn quýt, khiến Tô Thê Thê miệng hôn Lục Phương Đình cong lên.
Lục Phương Đình chậm rãi đáp lại, tựa như dã thú đang nhấm nháp con mồi, như là nhịn xuống mê hoặc thăm dò thử xem có độc hay không.
Chỉ một chút đáp lại, khiến Tô Thê Thê càng thêm nhiệt tình, hai người trong chốc lát hôn đến khó phân thắng bại.
Hai người hôn để đỏ mặt, nằm trong chăn càng thêm nóng, sau một hồi liền ra mồ hôi, trong chăn nóng hầm hập, mùi vị ngửi thấy rõ ràng.
Tuy nhiên hai người không có cảm giác, Tô Thê Thê như tiểu hài tử được nếm chút kẹo, hận không thể cứ hôn Lục Phương Đình mãi, cảm nhận được hương vị trong miệng Lục Phương Đình, đôi môi vốn lạnh cũng bị nàng ngậm đến ấm lên, đầu lưỡi trong miệng cũng luyến tiếc lướt qua một lần.
Lục Phương Đình không làm gì, nàng chỉ cảm thấy hoang đường đồng thời cũng có chút nghi ngờ Tô Thê Thê, nhưng cũng không buông, không phải là không thích Tô Thê Thê hôn, mà manh động, chỉ mặc cho máu nóng sôi trào đáp lại một chút, rồi lại buồn rầu.
Tô Thê Thê hưởng thụ cái hôn của mình, hoàn toàn xuất phát từ cảm giác thích thân mật tiếp xúc, thích hương vị ngọt ngào mỹ vị, ngoại trừ thân thể hơi nhích một chút cũng không có nhu cầu sinh lý nào.
Lục Phương Đình thì lại khác, Lục Phương Đình đã hơn 20, thân thể đã qua tuổi dậy thì, nhưng bị Tô Thê Thê hôn ban đầu còn bình thường, nhưng qua một hồi cũng có phản ứng, có chỗ đang nóng dần lên, cũng không thể khống chế được tay mình, muốn vuốt ve Tô Thê Thê, muốn cởi y phục của nàng, chạm vào da thịt nàng nhiều hơn.
"Ah." hôn một cái dài, Tô Thê Thê thấy ra mồ hôi, nên rời khỏi một Lục Phương Đình, trong miệng là hỗn hợp nước bọt hai người, khi kéo ra Tô Thê Thê cảm thấy bên môi ẩm ướt.
"Tỷ tỷ." Tô Thê Thê kéo chăn lên nhìn Lục Phương Đình kêu một tiếng, muốn nói gì đó nhưng bị bộ dạng của Lực Phương Đình làm cho ngây dại.
Lực Phương Đình đỏ mặt, cánh môi hồng hồng thủy nhuận lóe sáng, khóe môi còn dính nước bọt khi hôn, ánh sáng ngược ươn ướt, mắt phượng mê ly, ánh mắt cũng nhiễm hồng, lộ ra lực hấp dẫn hút hồn, khiến Tô Thê Thê lại muốn hôn nữa.
"Tỷ tỷ, ra nhiều mồ hôi quá, như vậy dễ bị cảm mạo, ta kêu nha hoàn chuẩn bị nước a." Tô Thê Thê thấy Lục Phương Đình ra mồ hôi ướt tóc, nhịn xuống nói.
"Khoác y phục vào." Lục Phương Đình thấy Tô Thê Thê đứng dậy thì nói.
"Ừm." Tô Thê Thê nghe lời Lục Phương Đình, trong lòng ngọt ngào, nhìn Lục Phương Đình cười, khoác y phục lên, xuống giường gọi nha hoàn chuẩn bị nước, đồng thời cũng chuẩn bị ăn khuya.
Tô Thê Thê giúp Lục Phương Đình tắm, Lục Phương Đình tắm không mặc đồ lót nên thấy rõ ràng, vào thùng tắm Tô Thê Thê ở ngoài giúp nàng chà lưng, phục vụ cẩn thận, Lục Phương Đình rũ mắt không nhìn Tô Thê Thê.
Tắm xong Lục Phương Đình đi trước, Tô Thê Thê tắm xong mặc y phục vào lau khô tóc thì vào phòng cùng Lục Phương Đình ăn khuya.
Tô Thê Thê miệng mắt mang ý cười, nhìn Lục Phương Đình nho nhã ăn từng ngụm nhỏ, cảm giác thật dễ nhìn, còn ngon miệng, chờ chút lại hôn tiếp, thật ra còn muốn sờ sờ, bí mật lớn của nàng không dám nói ra, sợ hù dọa nàng, hôm nay hôn vậy là đủ rồi a.
Tô Thê Thê không tiền đồ tìm lý do cho mình, tiếp tục vừa ăn vừa ngắm Lục Phương Đình.
Lục Phương Đình rũ mi cũng cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Tô Thê Thê, không biết đối diện với nàng thế nào, đành rũ mắt không nhìn, cảm giác như hài tử này cũng đã lớn như nàng rồi, còn thân cận, thậm chí nàng không cảm thấy chán ghét.
Ăn xong, Tô Thê Thê cùng Lục Phương Đình chui vào chăn, Tô Thê Thê tự động quấn tới, con người hắc nhuận chăm chú nhìn Lục Phương Đình.
"Tỷ tỷ, ngươi thật xinh đẹp, ta rất thích ngươi." Tô Thê Thê nói, hôn môi Lục Phương Đình, khuôn mặt má lúm đồng tiền không chút che dấu rúc vào ngực Lục Phương Đình.
Lục Phương Đình thở từ từ không dám làm gì, sợ bị người bên cạnh làm cho mất khống chế, Tô Thê Thê lăn lộn một ngày, cơ thể vẫn còn phát triển, cần phải ngủ nhiều, cho dù còn hưng phấn nhưng lúc này cũng đã mệt, không bao lâu thì ngủ.
Lục Phương Đình không ngủ, cảm giác Tô Thê Thê thở đều đều thì mở mắt, ghé sát mặt Tô Thê Thê nhìn nàng.
Tô Thê Thê lúc ngủ không cảm giác ngốc nghếch như trước, chỉ như hài tử đơn thuần, da trắng nõn khiến người ta muốn cắn một cái, khuôn mặt tinh xảo mang chút mị diễm, tựa nhưa đóa mẫu đơn mới nở, tỏa ra hương thơm mê hoặc.
Lục Phương Đình lấy ra một lọ sứ trắng nhỏ ở đầu giường, mở nắp để gần mũi Tô Thê Thê cho nàng ngửi một cái, lập tức đóng bình lại, Tô Thê Thê hô hấp càng ổn định hơn.
Lục Phương Đình vươn bàn tay thon dài vuốt ve gò má trắng nõn của Tô Thê Thê, cuối cùng dừng trước môi nàng, ngón tay nhẹ vuốt môi nàng, cảm xúc mềm mại truyền đến, chỉ một cái nhìn nàng liền muốn hôn nàng.
Tô Thê Thê ngửi lọ sứ của Lục Phương Đình đã hoàn toàn ngủ say, Lục Phương Đình cũng không ngại, cúi đầu hôn môi Tô Thê Thê, học theo Tô Thê Thê, mút một chút rồi ngặm ngặm, đồng thời thò đầu lưới vào trong miệng nàng.
Tô Thê Thê đang ngủ không thể há miệng, Lục Phương Đĩnh giữ cằm nàng, dùng đầu lưỡi cạy khớp hàm ra, từng chút nếm hương vị trong miệng Tô Thê Thê, hượng vị khiến nàng trầm mê, hôn Tô Thê Thê càng thêm sức, dường như không đủ.
Khi tiến vào sâu trong khoang miệng Tô Thê Thê, thì Tô Thê Thê rên một tiếng, Lục Phương Đình đột nhiên hoàn hồn, đồng thời tiếng rên của Tô Thê Thê khiến da đầu Lục Phương Đình tê dại, trong lòng bốc hỏa, nhìn Tô Thê Thê còn chưa tỉnh lại, Lục Phương Đình lại hôn lần nữa, lại vẫn mạnh mẽ như trước như muốn nuốt luôn