Lục Phương Đình lén theo sau hạ nhân cầm hộp cơm của Cung Hi Triều lén thả thuốc gây bất lực mà Chung Ly Diêu cho, rời khỏi phủ tam hoàng tử, dùng sức đôi chân tiếp tục chạy, tránh được lính tuần tra lần thứ hai mò đến Tĩnh Hư Quan.
"Trong túi hương có nhiều thành phần phức tạp, có một số hương liệu đặc biệt đến từ phía nam của các ngươi, mặc dù vô hại, nhưng nếu gặp phải dược vật đặc biệt sẽ biến thành kịch độc.
Cụ thể thì ta có dùng qua mấy con thỏ uống máu của ngươi thử nghiệm rồi, chờ có kết quả sẽ báo cho ngươi biết.
Ta hoải nghi, thứ này có lẽ là bùa bảo hộ người Cung gia để cho nhau.
Cái này để nói sau đi, có vài chuyện ngươi nên xử lý trước đã, tên ngốc chất tử kia vẫn chưa khỏi, cần có người chăm sóc, ta nuôi nàng không được, ngươi có thể tìm Thanh Chỉ đến chăm sóc nàng còn không thì mang nàng đi theo, đúng giờ ta sẽ thi châm cho nàng." Lục Phương Đình đột nhiên xuất hiện trong phòng Chung Ly Diêu, Chung Ly Diêu không ngẩng đầu nói.
"Đa tạ Chung Ly tiên sinh, ngày mai ta kêu Thanh Chỉ đến chăm sóc nàng, chờ vào hạ qua năm thì mang nàng đến biệt trang, không phiền đến Chung Ly tiên sinh nữa." Lục Phương Đình chắp tay nói, nàng đối với thái độ của Chung Ly Diêu cũng không để ý.
Lục Phương Đình phẫn nam trang đã lâu, không ốm yếu một thời thì sẽ mang anh khí, nhìn qua rất khác biệt, phần lớn là do vẻ đẹp của nàng.
"Không còn chuyện gì thì đừng có ở đây nữa." Chung Ly Diêu lạnh lùng nói.
"Sao còn chưa đi?" Chung Ly Diêu cúi đầu giã thuốc, ngẩng đầu thấy Lục Phương Đình vẫn đứng đó.
"Có một việc muốn hỏi Chung Ly tiên sinh một chút." Lục Phương Đình hé miệng do dự một chút mới nói.
"Có gì cứ nói, sao còn rề rề vậy?" Chung Ly Diêu không kiên nhẫn nói.
"Có loại dược nào có thể che đậy bề ngoài của nữ tử đang còn là xử nữ không?" Lục Phương Đình nói.
"Hình dáng tướng mạo là thứ yếu, có khi thần vận khác biệt.
Cái này có che dấu thế nào cũng không thoát được bị kẻ khác phát hiện.
Có phải xử nữ hay không thì liên quan gì? cho dù là xử nữ hay không thích nam nhân nào rồi thì cũng như nhất thê đa phu, vậy nam nhân cam tâm tình nguyện sao?" Chung Ly Diêu nhíu mày hỏi.
"Chung Ly tiên sinh nói đùa rồi, ta muốn hỏi là cách che đi hình dạng xử nữ, để người khác không nhìn ra.
Trước đó có người mang thần y đến xem bệnh cho ta, khai dược tăng sinh lực, nếu thế tử phi vẫn là xử nữ, thì sẽ không ổn.
Trước đây y đạo có bắt mạch phân biệt tướng mạo nam nữ, Chung Ly tiên sinh giúp ta che dấu, việc này không biết tiên sinh có cách nào không?" Lục Phương Đình nói, trước đó Tô Thê Thê nói nàng cũng không nghĩ đến, định tìm cơ hội hỏi Chung Ly Diêu, đúng lúc hôm nay lại có cơ hội.
Chung Ly Diêu không nói chuyện, ngẩng đầu nhìn Lục Phương Đình, trong ánh mắt lộ ra hứng thú, yêu mị khí tràn.
"Không biết Chung Ly tiên sinh có cách nào không?" Lục Phương Đình bị Chung Ly Diêu nhìn khó hiểu, lại hỏi một câu.
"Sao ngươi không tự tay phá thân xử nữ của thế tử phi? như vậy không phải tiện nghi hơn sao? không cần lừa gạt, đâu biết được là thật hay giả đâu!" Chung Ly Diêu hơi nhếch khóe môi nói.
"Cái này." Lục Phương Đình không nói.
"Ngươi không dám đúng không? cách che dấu thì ta không có.
Nhưng mà, không có cách nào khác, chỉ có thể tự giải quyết thôi, ta có quyển sách bí mật cho ngươi mượn, ngươi xem xong tự hiểu." Chung Ly Diêu xoay người lấy một quyển sách đưa cho Lục Phương Đình, chỉ là với việc này thái độ của Chung Ly Diêu rất lạ thậm chí còn rất tích cực.
Lục Phương Đình nghi ngờ, nhận sách Chung Ly Diêu cho mở ra xem, sắc mặt liền đỏ bừng.
Bên trong là hình vẽ hai nữ tử khỏa thân ôm hôn với nhiều tư thế, nhìn rất sống động, nhìn qua là xuất tử tay mọi người.
"Bên trong đều là cách phá thân, cuộc sống hoan ái hạnh phúc.
Thứ này ta tốn ngàn vàng, nhờ Thẩm đại sư Thẩm Vân Tú của Đại Tấn vẽ đó, chỉ có một quyển này thôi, ngươi xem xong thì trả cho ta." Chung Ly Diêu nhìn Lục Phương Đình lo lắng nói, âm thanh mang sự đầu độc.
"Sao hả? không muốn hả? ngươi phẫn nam trang cho đến giờ, không lẽ đến giờ vẫn còn nghĩ tới quay về làm nữ nhi tìm lang quân để gả hả?" nữ nhi như trước, so với nam tử còn mỹ vị hơn nhiều.
Thế tử phi của ngươi, xinh đẹp, có dáng vẻ khuynh thành, chính là cực phẩm." Chung Ly Diêu nhẹ nhàng nói, từng chứ đều là du hoặc phong tình.
"Có phải ngươi thích nương của ta không?" Lục Phương Đình không nói gì, ánh mắt đột nhiên ngừng một chút, thoát khỏi sự bối rối liền hỏi.
Chung Ly Diêu trước kia từng nói vì Mộng Nhược mới chữa trị cho nàng, mà cái tên Mộng Nhược này là tên thật của nương sinh Lục Phương Đình.
Trước kia Lục Phương Đình không nghĩ đến chuyện này, nhưng nghe Chung Ly Diêu nói vậy, lại nhớ đến tình cảm Tô Thê Thê dành cho nàng, liền hỏi.
"Ngươi! vậy ngươi có muốn quyển sách này không?! không muốn thì đi đi!" Chung Ly Diêu thay đổi sắc mặt, hỏi Lục Phương Đình.
"Đa tạ, hôm nay nhận được thật nhiều." Lục Phương Đình cất quyển sách, không nói gì thêm, cáo từ Chung Ly Diêu.
***
Ngày hôm sau Tô Thê Thê tỉnh lại, cảm thấy trên người đau nhức khó hiểu, khiến nàng bối rối chính là tối qua quần lót mới thây có chút ướt ướt.
Hình như là mộng xuân, không nhớ nổi, hình như trong mơ thấy đang hôn nhau với Lục Phương Đình, hôn có một chút mà không nhịn được còn sờ soạng nữa a?!
Nếu không sao trên người lại đau như vậy, không lẽ là mơ thấy Lục Phương Đình ôm hôn vuốt ve sao?
Tô Thê đỏ mặt, xấu hổ muốn khóc, vui muốn rớt nước mắt, uống sữa mấy tháng không uổng công, rốt cuộc cũng phát dục rồi! đây chính là tiêu chí bước vào giai đoạn trưởng thành a, thật đáng mừng!
Lúc trước nàng nhìn Lục Phương Đình chỉ biết chảy nước miếng, chân run rẩy, không có phản ứng gì khác, là một người qua tuổi thành niên dĩ nhiên biết được sự khác biệt bên trong.
Hôm qua chỉ hôn có một chút, thì đã phát