Tô Thê Thê sở dĩ kinh ngạc là vì nàng chỉ mô tả đại khái ý cho Lục Phương Đình nghe, nhưng Lục Phương Đình lại có thể hiểu được nhiều thứ hơn, còn nói ra được cấu tạo của nó, tựa như đã từng làm qua.
Như là, Tô Thê Thê nói đến nguyên lý máy hơi nước, muốn dùng loại động cơ hơi nước này để chế tạo một chiếc xe, Tô Thê Thê từng thấy kiểu xe lửa cũ trên tivi, nhưng cụ thể làm sao tạo động cơ hơi nước chi tiết thì nàng không rõ.
Lục Phương Đình dựa theo suy nghĩ của nàng mô phỏng bằng bản vẽ đại khái, pít-tông xi-lanh, cùng với cấu tạo cán cong, dưới tác dụng của hơi nước khiến cho bánh xe quay trục lăn đi, nghĩ lại đều được.
"Cụ thể còn phải thử một chút, sức kéo này không tính là gì, nếu chỉ cần vài người đẩy xe, thì trang bị động cơ hơi nước lớn như vậy cũng rất phiền phức, hình xe thì lại dùng được.
Từng cái như xe ngựa, nối liền nhau thành một, dùng cùng một hoạt động thì sẽ có hiệu suất cao.
Vấn đề chúng ta cần giải quyết không ít, như là áp suất khí và pít-tông, còn có chất khí bí mật, hơn nữa xi lanh cần phải chắc chắn, có thể chịu được áp lực," Lục Phương Đình cầm tờ giấy vẽ bằng than của Tô Thê Thê nói.
Ngoại trừ quỹ đạo chưa nghĩ ra thì đây là thiết kế sơ khai đầu tiên của xe lửa a, Tô Thê Thê nhìn vậy là đủ rồi, suýt chút còn tưởng rằng Lục Phương Đình cũng xuyên không.
"Cái này còn phải từ từ nghiên cứu đã, nhưng mà có một thứ, ta cảm thấy nên thử xem có chế tạo được không? lúc trước ta làm y phục cũng có nghĩ đến." Tô Thê Thê bình tĩnh lại, tiếp tục nói với Lục Phương Đình.
Muốn xem thử có phải là vừa rồi do Lục Phương Đình nghĩ ra hay không.
Lần này Tô Thê Thê nói đến nguyên lý của máy may, dùng hai đường chỉ, một cái từ trên xỏ xuống, nằm trong kim, một cái nằm bên dưới dùng tay giữ và chân đạp tạo động lực đẩy, cụ thể cái này làm thế nào thì nàng vẫn chưa rõ.
"Nếu động tác trên dưới phối hợp tốt, kim bên trên đâm xuống sẽ có đường chỉ tiếp nhận bên dưới, sau đó lại trồi lên rồi đâm xuống tiếp tục như vậy...!còn cái này không ngừng xoay quanh..." Lục Phương Đình nhíu mày suy nghĩ, vẽ ra nhiều bản.
"tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại." Tô Thê Thê thấy giống loại máy may nàng từng thấy cũng bất ngờ ngỡ ngàng, Lục Phương Đình so với người xuyên không như nàng còn lợi hại hơn, thực sự là trời cao đố kỵ anh tài a, không lẽ là do quá thông minh sao?
"Thê Thê mới lợi hại, ta chưa từng nghĩ đến ý tưởng kỳ diệu như vậy," Lục Phương Đình nói, Lục Phương Đình nghe thấy ý tưởng của Tô Thê Thê, thì thấy không chỉ một thứ thay đổi mà càng nhiều hơn nữa, trong lòng thán phục không thôi.
"Ta chỉ xem sách tung lung rồi đoán mò thôi.
Tỷ tỷ, có vài việc ta cần hợp tác với Thiên Bảo Các, nhưng có vài chuyện hợp tác cùng bọn họ không ổn.
Nếu trong phủ tỷ tỷ có người tay nghề giỏi, ta sẽ viết ra vài ý tưởng, đến khi đó cùng bọn họ thảo luận một chút.
Chúng ta cần tăng thế lực của mình, cần có vũ khí bí mật, chỉ có chúng ta biết mà thôi," Tô Thê Thê nói với Lục Phương Đình, những thứ nàng nói đều là ý tưởng về vũ khí, hiện tại Đại Sở và những quốc gia khác không có vũ khí có lửa, nếu có thể tạo ra súng, đại pháo các thứ, thì lão hoàng đế cũng chả là gì, ai mạnh thì người đó làm lớn.
Chế tạo súng không chỉ mỗi đạn dược đủ tỷ lệ, còn có nguyên lý về súng ống, còn có kỹ thuật tương lai dã thiết các thứ, phương diện này Tô Thê Thê không hiểu nhiều, nhưng dù sao cũng từng học qua trung học cũng nhớ được vài nguyên lý hóa học, cần có khuôn để làm thứ đó, nếu có người cùng đi thử, nghiên cứu ra kim loại tinh chế hiệu suất cao cũng không còn là mơ tưởng nữa.
"Thê Thê.." Lục Phương Đình nghe Tô Thê Thê nói vậy thì nhớ đến trước kia nàng từng nói, tiểu háo sắc là một nữ tử to gan, đến cả hoàng đế còn gọi là lão hoàng đế, trong lòng cũng không sợ hãi.
Lục Phương Đình vì nhiều việc trên vai nên mới dần nhận rõ hiện thực, Tô Thê Thê vốn không quan tâm, hành lễ với hoàng đế không phải vì kính trọng, sợ hãi mà vì thế lực lớn, co được giãn được.
"Người Cung gia, không có ai tốt cả, bọn họ ép Trấn Nam vương phủ như vậy, không biết từ khi nào Trấn Nam vương phủ đã bị bọn họ làm cho vô hình rồi.
Ta cũng không muốn tự nhiên phải mất đầu, càng không muốn để tỷ tỷ chịu khổ.
Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ta sẽ chuẩn bị tốt vũ khĩ, cùng lắm thì chúng ta rời khỏi Đại Sở, thiên hạ rộng lớn, nhất định có chỗ cho chúng ta sống a." Tô Thê Thê nói với Lục Phương Đình.
"Được....!Thê Thê, lời này ngươi và ta biết là tốt rồi...!ngươi có thể viết ra, ta xem trước một chút, sau đó tìm người đáng tin tới nghiên cứu...." Lục Phương Đình nói.
"Tỷ tỷ, ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt dưỡng khỏi bệnh.
Người ta nói nghĩ nhiều sẽ hao tâm tốn sức, ngươi lại yếu đuối, thì không nên hao sức.
Mấy thứ vừa rồi ngươi nói ta thấy rất hay, nhưng mà ta nghĩ tới cũng thấy sợ.
Ngươi thông minh như vậy, ông trời cũng đố kỵ ngươi, trời cao đố kỵ anh tài, cho nên mới khiến người đau bệnh như vậy." Tô Thê Thê ôm Lục Phương Đình nói, nàng thực sự sợ Lục Phương Đình vì nàng mà suy nghĩ nhiều dẫn đến bệnh nặng, không phải Hoàng Dung ma ma cũng vì nhớ lại quyển Cửu Âm Chân Kinh mà hao sức đến chết sao?
"Được rồi, ta không nghĩ nhiều nữa, tìm người