Lị Lị đưa ngón tay trắng nõn nắm lấy lụa nhung đỏ, trắng đỏ đối lập khiến lòng người nhộn nhạo như bị lông vũ quét qua, nhất là khi nghe được âm thanh r3n rỉ ngọt ngào kia, lòng người càng xao động.
Lúc này bọn họ thật sự như lời Lị Lị nói, vứt cô ta qua một bên.
Lị Lị cũng không thèm để ý, cô ta giật vải nhung xuống, thứ trong lồng lộ ra trước mắt mọi người.
Đó là một sinh vật siêu việt thẩm mỹ chủng tộc, cho dù là tinh linh thích sự thánh khiết, thú nhân thích sự mạnh mẽ, địa tinh thích sự sắc bén...!Đều bị nó mê hoặc.
Nó là một sinh vật hình người, có một mái tóc lam sắc của nước biển, gương mặt mỹ lệ đến mức người ta không tìm ra từ ngữ để hình dung, đôi tai là vây cá nhỏ phản xạ ánh xà cừ dưới ánh sáng, hiện giờ nó đang run rẩy, mang theo nhịp đập trái tim của bao người.
Đôi mắt bị bịt kín bởi một lớp sa màu đen huyền bí, khiến người ta càng mơ màng ẩn dưới đó là một đôi đồng tử tuyệt mỹ thế nào.
Nó có một thân hình hoàn mỹ, khiến ai cũng phải động lòng.
Đôi tay bị trói bởi một lớp lụa đen, trắng đen đối lập đánh mạnh vào thị giác, khiến khách nhân hô hấp dồn dập lên.
Một cái đuôi màu lam vốn nên mạnh mẽ làm chủ hải dương, nay lại đáng thương mắc cạn.
Khiến người ta đột nhiên muốn vuốt v3 từng tấc một, thậm chí dâng lên chút kh0ái cảm bạo ngược.
Có lẽ ánh sáng đột ngột k1ch thích, hải yêu giật lùi ra sau, động tác mạnh mẽ này khiến sa đen trên mắt rơi xuống, đôi mi màu lam chớp chớp, run rẩy lộ ra một đôi đồng tử ngoài ý muốn của mọi người.
Khoảng khắc đó, ngoại trừ Quân Cửu và Anatole thì tất cả mọi người đều dừng hô hấp.
...
" Màu đỏ, lại không chút huyết tinh...!" Quân Cửu nhìn đôi mắt sạch sẽ kia, hơi lẩm bẩm.
Phải mất một khoảng thời gian rất lâu mọi người mới bình tĩnh lại, sau đó chưa chờ Lị Lị lên tiếng thì ai ai cũng tranh nhau ra giá.
" 100000 kim tệ!"
" 102000 kim tệ!"
" 120000 kim tệ!"
"200000 kim tệ!"
Một nữ nhân hét lên, sau vài giây chấn động thì lại có người tranh nhau ra giá.
...
" 1000000 kim tệ." Quân Cửu nhìn người cá kia, không biết nghĩ gì mà cũng lên tiếng.
" Nine, cậu muốn mua người kia?" Anatole lập tức nhìn về phía cậu.
Không hiểu sao Quân Cửu lại từ gương mặt hắn nhìn ra chút đáng thương.
" Không phải bị mê hoặc.
Chỉ là thấy hắn đáng thương.
" Quân Cửu vội vàng giải thích, không hiểu sao cậu đột ngột cảm thấy rất chột dạ, giống như một nam nhân trốn vợ ra ngoài cùng tình nhân lại vô tình bị bắt gian...
" Còn nói không bị mê hoặc...!" Anatole lẩm bẩm, sau đó nghe thấy người khác ra giá cao hơn thì lại lập tức mở miệng: " 1100000 kim tệ!"
Mấy khách nhân nhìn hải yêu bên dưới, lời đến bên miệng lại không dám thốt ra.
1000000 kim tệ thật sự vượt mức của bọn họ rồi, chứ nói gì đến 1100000...
Nhưng, hải yêu kia...
" 1100000 lần một!" Lị Lị lúc này giường như cũng có chút điên cuồng, thanh âm không còn sự bình tĩnh ban đầu.
" 1100000 lần hai!"
Một quý tộc nhìn hải yêu, cắn răng đang định ra giá thì những người hầu khôn khéo bên cạnh vội vàng nói nhỏ vào tai kẻ đó, kẻ đó nghe lọt, ngước nhìn lầu hai của hội đấu giá với ánh mắt tàn độc.
"1100000 lần ba! Thành giao!"
" Chúc mừng khách nhân, báo vật biển sâu thuộc về ngài!"
Lị Lị dường như cũng không cam lòng, biết có nhiều người như mình, cô ta buông lời hãm hại: " Xin hỏi ngài có muốn lập tức khế ước với hải yêu này không ạ? Lập tức biến y thành vật sở hữu của ngài."
" Đưa lên đây.
" Giọng điệu Quân Cửu vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không bị khích tướng.
Muốn lừa cậu xuống dưới lộ mặt, sau đó ai không mua được cũng biết hải yêu ở trong tay cậu, dưới sự không cam lòng nhất định sẽ đi đánh cướp.
Cậu mạnh chứ cậu không ngu, tự biết thể lực bản thân không quá tốt, hoàn toàn không thể chịu nổi nhiều người xa luân chiến.
Lị Lị thấy khách nhân không mắc mưu thì cúi đầu, cắn chặt đôi môi đỏ tươi.
Quân Cửu lười để ý đến cô ta, nhưng cậu mới trả lời xong thì phát hiện hải yêu này là do Anatole mua...
Nhưng mà hắn ta lại dùng ánh mắt u oán nhìn cậu, hệt như người mua "tiểu thiếp" là cậu ý.
Mặc dù cậu là người mở miệng trước, nhưng dành được mỹ nhân là hắn mà! Có u oán cũng là cậu nên u oán chứ!
" Em thích cậu ta à...!" Anatole cũng cúi đầu rũ mi, Quân Cửu cảm thấy hắn sắp hắc hóa tới nơi rồi.
" Đừng giận đừng giận, thích cậu nhất!"
Miệng nhanh hơn não, nói xong mới phát hiện mình lỡ lời, Quân Cửu ngẩng đầu nhìn trần nhà, vàng tai ửng hồng.
Anatole thì khựng lại, thấy biểu cảm của cậu thì ánh mắt sáng lên, nhưng thoáng chốc lại tối tăm.
Làm sao bây giờ, thật muốn cưỡng cầu cậu cũng thích hắn.
Nó giống như ngâm mình trong mật, trong lòng ngọt, ngoài miệng cũng ngọt, nhưng lý trí lại biết rõ ràng đây là một con dao.
Quân Cửu cũng chỉ là thuận miệng, thích của cậu không giống thích của hắn, cậu đã có người trong lòng, không có khả năng thích hắn, huống hồ bây giờ chỉ là do cậu mất trí nhớ nên...
Làm sao bây giờ...!Muốn sử dụng ngôn linh trực tiếp xóa hết tất cả ký ức của cậu ấy...
Trong lúc Anatole nghĩ mấy chuyện u ám và Quân Cửu đang xấu hổ thì địa tinh rốt cuộc đẩy chiếc lồng vàng kim đến cửa phòng của hai người.
Lúc này Anatole mới phát hiện bản thân không đủ tiền.
Phó • kiếp trước nghèo sang kiếm này • Tầm An:...
Quân Cửu lần đầu tiên EQ cao nhận ra sự khó xử của hắn, chủ động lấy 1000000 tiền thưởng săn thú lần trước của mình.
Cuối cùng hai vợ chồng góp tiền, rốt cuộc mua được một cô tiểu thiếp mỹ miều xinh đẹp.
Hải yêu này vừa nhìn đã biết là bị hạ dược, con ngươi trong suốt mê ly, gò má ửng hồng, cánh tay loạn xạ nắm lấy nhung đỏ dưới thân, càng làm cho báo vật này nhuốm nên một màu sắc khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh.
Quân Cửu làm tang thi, không những đầu óc bị ảnh hưởng, thân thể hình như cũng bị ảnh hưởng, tóm lại ít có dục vọ.ng bình thường.
Anatole thì không cần nói, trong mắt chỉ có cậu, hoàn toàn không để ý đến hải yêu.
Địa • đang chờ hai người vì mỹ nhân mà đánh nhau • tinh:...
" Đây là sách khế ước của Ma pháp sư trong hội đấu giá.
Lúc khế ước chỉ cần dùng máu tươi của chủ trước và phó sau là được." Đây dù sao cũng là thường thức, địa tinh không giải thích nhiều.
Quân Cửu tiếp nhận giấy rồi đuổi người ra ngoài, sau đó cùng Anatole khiêng người đi từ cửa bí mật ra khỏi đấu giá hội.
...
Lúc đưa người à hải yêu lên đến mặt đất Quân Cửu mới phát hiện bản thân không biết mở lồng vàng.
Hình như đấu giá hội cũng quên luôn việc đưa chìa khóa rồi.
" Làm sao đây?" Quân Cửu hơi lo lắng.
" Tìm một hồ nước, quăng xuống đi.
" Để tăng thêm độ đáng tin trong lời nói, Anatole còn cố ý thêm một câu: " Hải yêu hình như phải ở trong nước."
Thế mà Quân EQ vô cực cũng cảm thấy có lý, gật gật đầu khiêng hải yêu đi tìm hồ nước.
Nếu mà đối thoại và hành động này bị kẻ khác biết đến, không biết họ có bị tức chết không.
Nhưng chưa đi được vài bước thì sau lưng chợt vang lên tiếng gió, hai người đồng loạt quay đầu, nhìn thấy kẻ ra giá hăng hái nhất cầm đầu một đám Ma Pháp sư, kiếm sĩ đi tới.
" Lị Lị không muốn làm người chủ trì nữa à?" Quân Cửu lập tức nghĩ ra kẻ bắn đứng nơi bí mật mà hai người đi ra.
" Ngươi chết, còn ai biết được sự thật này chứ? Haha, ngoại trừ báu vật biển sâu, những thứ khác dẫm thành bụi bặm cho ta!" Kẻ cầm đầu Bá tước Logan giọng điệu đắc ý ra lệnh.
" Vậy ta càng không được chết.
Phải kéo Lị Lị xuống đài mới vui.
" Giống như chợt nghĩ ra điều gì vui vẻ, ngay cả giọng nói của cậu cũng không giấu được tâm tình.
" Dây đằng quấn quanh!" Trong lúc Quân Cửu nói chuyện thì Ma pháp sư đã niệm xong chú ngữ, dưới chân Quân Cửu hơi động đậy, một đám dây leo điên cuồng sinh trưởng, muốn quấn lấy cả người cậu.
" Không giống dị năng lắm, còn phải niệm chú ngữ à?" Tâm tình Quân Cửu vẫn rất tốt, vừa tránh đi dây leo vừa cười nhạo người ta.
Anatole cũng rút cung tên, ánh mắt lục sắc càng thêm thâm thúy.
" Ồ, một tinh linh, một ma pháp sư...!Dung mạo không tệ, bắt sống bọn họ cho ta! Không cần làm bị thương nặng!" Logan là một quý tộc háo sắc, khi thấy dung mạo của hai người còn lại, lập tức nổi lòng tham.
Là một kẻ có quan hệ, là em trai ruột của Vương hậu, bá tước Logan hoành hành ngang ngược đã quen, hoàn toàn không có mắt nhìn người, không phân biệt được ai là kẻ có thể đắc tội, ai không thể.
Đáp lại lời gã là một mũi tên vàng kim bay vút đến, nếu không phải trên người gã có vật phẩm ma pháp hộ mệnh thì mũi tên đã đâm xuyên đầu óc.
Trang sức bằng đá quý nơi tay áo gã vỡ nát cùng mũi tên vàng, bá tước Logan đờ người ra, sắp thét lên đến nơi rồi.
" Mau, mau bảo hộ bản bá