Lăng Sâm ăn xong bữa sáng, đến khi tất cả lên xe đi tiếp thì tâm trạng hắn vẫn còn lân lân như trên mây.
Cả đám nhìn hắn như vậy thì chỉ biết lắc đầu thôi.
Lăng Sâm đang cười thì chợt nhớ Hàn Chi nói chuyến đi này muốn thu vật tư mà lúc trước trong kho không có. Hắn nhớ hình như trong kho hắn thu thập cho cô không có đồ dành cho em bé. Lúc đó, hắn nào nghĩ đến chuyện này.
“Em nói lần này đi ra ngoài là thu thập vật tư cho con hả?” Lăng Sâm quay sang hỏi Hàn Chi.
“Ừ, anh đi không lâu thì em biết mình có thai, khi đó em đã dự định đi thu thập rồi.” Hàn Chi nói.
“Nửa tháng trước em đã biết rồi hả? Sao không nói cho anh biết? Hay là em không tính nói cho anh biết hả?”
Lăng Sâm nghi ngờ nhìn Hàn Chi. Hắn và cô mới xác định quan hệ người yêu không lâu, cho đến bây giờ hắn mới biết cô có thai. Lăng Sâm nghĩ nếu cô và hắn không xác đinh quan hệ, với tính cách của Hàn Chi, rất có thể sẽ không bao giờ cho hắn biết chuyện này.
Hàn Chi nhìn Lăng Sâm, thấy hắn ủy khuất như vậy thì có hơi chột dạ, cười cười nhìn hắn.
Lăng Sâm thấy Hàn Chi biểu hiện như vậy thì cũng đủ biết là hắn suy đoán đúng, hắn than thở.
“Em!!! Con mèo nhỏ không lương tâm này.”
“Em cũng có nhỏ đâu...” Hàn Chi nhẹ giọng thì thầm.
Xe tiếp tục đi trên đường, từ đồng hoang dần dần xuất hiện cửa nhà xầm uất. Tất cả đều biết đây là bước vào địa phận của thành phố H.
Ở thành phố H, vì nơi đây không có quân đội như thành phố M, nên tình hình không được củng cố tốt. Trên đường, xe nằm ngang dọc, bừa bộn đến không thể lái xe đi tiếp được. Cả đám đành phải xuống xe để đi bộ.
Tiếng động cơ làm cho tang thi xung quanh tụ tập lại. có hơn mười con. Đối với mấy người được rèn luyện chính quy như nhóm Lăng Sâm thì đối phó những tang thi này dễ như trở bàn tay. Không đến ba phút, xác tang thi nằm la liệt trên đất.
Đợi mọi người thu tinh thạch tang thi xong, Lăng Sâm chỉ để lại cho mỗi người một cái túi đeo, còn lại vật tư và xe đều thu vào không gian.
Lăng Sâm lấy ra một tấm bản đồ của thành phố H. Nhìn một hồi, hắn dẫn mọi người đi tiếp.
Lăng Chi cũng không ngại đi bộ, cô chỉ lười thôi, chứ sức của cô thì đi hết cái thành phố H này cũng không nhầm nhò gì.
Hàn Chi phóng ra tinh thần lực dò xét xung quanh, cô thấy được có rất nhiều người núp trong các tòa nhà khác theo dõi nhóm cô. Cái cảnh Lăng Sâm thu xe vào không gian chắc đã bị mấy người đó nhìn thấy hết rồi. Sắp tới, nhóm của cô chắc chắn sẽ bị xem thành dê béo. Thôi, ai muốn chết thì cứ nhào vào, cô cũng không sợ phiền phức, người đàn ông của mình thì mình phải chiều thôi.
Lăng Sâm cũng cảm giác được, bây giờ hắn đã là dị năng giả cấp năm, đương nhiên cũng có thể cảm nhận được những tia dị năng dao động xung quanh, tuy không rõ bằng Hàn Chi nhưng vẫn khiến cho hắn biết được mình đang bị theo dõi.
Xem ra, trật tự ở đây không được tốt cho lắm.
Người khác đi ra ngoài thì sợ sệt, cảnh giác bốn phía, còn