Đã ba tháng kể từ lần trừng phạt đó, Nam Cung Huyền đã hồi phục lại hoàn toàn sức mạnh. Nhờ vào ma lực của chính mình cùng vô số tài bảo bồi đắp mà da thịt cô không có lấy một vết sẹo. Hiện tại, mọi người đang gấp rút hoàn thiện các sách lược đối phó với Chúa tể U hồn. Lượng U hồn tràn về nửa kia của Vương quốc Tây Á Ni lên đến hàng trăm vạn quân, trải dài từ Rừng Bóng Tối lên đến Núi Quỷ. Vì vậy, những lục địa khác bắt đầu gửi thêm nhiều quân tinh nhuệ tới phối hợp với Nhân loại.
Mấy ngày gần đây, nhóm người Nữ vương đều làm việc cật lực, từ sáng sớm khi mặt trời còn chưa ló dạng cho đến lúc tối mịt mới nghỉ ngơi. Thải Nhi sức lực yếu nhất, thật mau kiệt sức, ngã bệnh mất rồi. Nam Cung Huyền so với họ rảnh rỗi, phần lớn nguyên nhân là bởi cô không có kinh nghiệm trong việc quản lí nhân sự. Do đó, cô chủ động chăm sóc nàng, đảm bảo sẽ không có người đến quấy rầy. Nào ngờ, dù bệnh Thải Nhi vẫn không chịu buông việc trong tay ra, thường xuyên tranh thủ lúc cô rời đi mà cùng người bàn bạc. Qua lại vài lần, Nam Cung Huyền rốt cuộc phát hiện nàng không thành thật, cường thế cưỡng chế nàng ngoan ngoãn tĩnh dưỡng. Thậm chí, cô đã tính sẵn trường hợp nàng vẫn cố chấp thì phải dùng tới biện pháp mạnh như thế nào. Bất quá, Thải Nhi lúc sau liền thành thật, thỉnh thoảng muốn hôn hôn, ôm ôm liền thôi. Cho nên mấy biện pháp đó cũng không có cơ hội thực thi.
Hôm nay, Nam Cung Huyền tranh thủ lúc Thải Nhi nghỉ trưa, ngồi lật lại mớ kiến thức khổng lồ trong đầu. Nhờ vậy, cô tìm được một cách tương đối khả quan, nhanh chóng đem chuyện này báo cho Vân Đan Sa La. Nữ vương sau khi nghe xong thì đắn đo một lúc lâu rồi bảo sẽ bàn bạc lại cùng người đứng đầu các chủng tộc khác. Cũng đúng thôi vì kế hoạch mà Nam Cung Huyền vừa nói yêu cầu vật tư, công sức rất nhiều, đồng thời cũng cần sự đoàn kết của tất cả các chủng tộc lại. Kết quả này cô đã đoán được cho nên khá vui vẻ khi Nữ vương chịu nghe kiến nghị của mình mà không cho rằng đó là việc viễn vong.
Cô ngay lập tức bắt tay vào việc lập ra một bảng qui hoạch các bước thực hiện, tính toán số lượng vật tư tiêu hao, nhân công cần thiết, thời gian thi công,... Đây là một việc hết sức khổng lồ, đòi hỏi đủ loại tính toán, ước lượng,... Do đó, Nam Cung Huyền nhốt mình vào trong phòng suốt cả ngày, trừ bỏ thời gian giải quyết nhu cầu cá nhân và nghỉ ngơi tối thiểu. Hoặc là khi cô cần đi ra ngoài quan sát thực tế nhằm thu thập số liệu thống kê cần thiết. Điều này ảnh hưởng ít nhiều tới tâm trạng của cô, khiến cô rất dễ cáu gắt nếu bị ai đó làm phiền.
Ngoài giai cấp cao tầng, không ai hiểu tại sao Nam Cung Huyền lại đổi tính một cách chóng mặt như vậy. Bởi vậy, tại thời điểm mọi người bận rộn nhất, vô số lời đồn thổi không hay về cô bắt đầu lan tràn trong thầm lặng. Mãi đến khi nhóm người Nữ vương biết được thì hình tượng của Nam Cung Huyền đã bị bôi đen một cách nghiêm trọng. Đáng tiếc thay, ngay lúc này phía U hồn cũng trở nên xao động, họ không có biện pháp giải quyết triệt để chuyện này.
Do đó, không đủ để bình ổn những người lính đã bất mãn với hiện trạng. Họ cần một điểm phát tiết, cho nên Nam Cung Huyền ngay lập tức trở thành tâm điểm cho mọi người chỉ trích. Cứ việc họ chưa bao giờ được tiếp xúc với cô, những chuyện họ nghe chỉ là lời truyền miệng. Nhiều người còn cực đoan tới mức xúc phạm thần minh.
Nam Cung Huyền đối chuyện này không giận phản cười, hoàn toàn không mấy để tâm tới người khác. Cô phản ứng làm người thân cận kinh ngạc, cho rằng đầu óc cô đột nhiên cháy hỏng rồi.
Huyền: Không phải. Ta vốn dĩ không có to lớn tình cảm tới yêu quý chúng sinh vạn vật.
Thải Nhi: Thực sự không cần để ý sao ?
Huyền: Không cần để ý tới người râu ria, nhiều dành thời gian tới quan tâm ta không tốt sao ?
Nhu: Ha hả, là ai trước tự nhốt mình trong phòng đâu ?
Huyền: Là ta sai. Hì hì... Ai da. Làm gì búng trán ta ?
Sa La: Còn cười ? Ngươi không xem sắc mặt chính mình tệ tới mức nào.
Huyền: Ta còn khoẻ đâu. Bất quá là cảm thấy mấy người kia tương đối nhàn mới có tâm tình bát quái.
Hàn: Ân. Ta sẽ tăng việc cho họ.
Cẩm Y: Có thể đưa qua thú đàn. Ta sẽ hảo hảo "săn sóc" mấy tên miệng rộng đó.
Huyền: Tuyệt.
Khó được thả lỏng, mọi người liền nhiều dành ra mấy tiếng cùng nhau ôn chuyện, tăng tiến tình cảm. Công việc sao ? Liền giao cho cấp dưới tới giải quyết đi, dưỡng nhiều như vậy nên dùng liền dùng. Cho nên một buổi chiều này, bởi vì cao tầng đồng loạt kiều ban, cho nên bọn thuộc hạ làm việc đến nổ đom đóm. Ai xui xẻo đảm nhiệm phần của Nam Cung Huyền đều như lọt vào sương mù, rồi lại không thể căng da đầu đi làm, nơm nớp lo sợ chính mình làm sai rồi.
________________
Về đêm...
Nam Cung Huyền tựa người bên khung cửa sổ thở dài. Cô sinh ra trong thời bình, vòng giao tế nhỏ hẹp thì lấy đâu ra nhiều bao dung như vậy. Cô chỉ là muốn bảo vệ thế giới của người cô yêu dốc lòng xây dựng mà thôi. Họ cho cô tình cảm chân thành nhiều tới mức linh hồn cô đều giữ không đủ, mới tràn ra một ít cho chúng sinh. Không