Đoàn quay sau thời gian nghỉ ngơi cũng trở lại với công việc.
Hình ảnh của Nhất Dương lần này mang đến cho khán giả khá đa dạng, một ablum đầy cảm xúc, vừa là một kẻ trai cô đơn, tâm trạng, anh trải lòng mình với bản ballad nhẹ nhàng, du dương và cuốn người nghe vào sự buồn tẻ và lạc lỏng trong mv "Lonely".
Cũng vừa là một chàng trai nổi loạn, ngông cuồng, một chiếc mv dance siêu xịn mang tên "Its Me".
Liên tục với nhiều cảnh quay và tần suất quay dày đặc, Cẩm Nhiên nhìn anh mà đau lòng.
Ngỡ như những đại minh tinh sẽ có cuộc sống nhung lụa đầy màu hồng.
Nhưng suy cho cùng, cuộc sống của họ là những chuỗi ngày của sự mệt mỏi.
Ánh hào quang không phải lúc nào cũng rọi vào họ, đằng sau những ánh đèn sân khấu là sự nổ lực không ngừng nghỉ, vắt kiệt sức lực cho những dự án nghệ thuật tâm huyết.
Buổi quay hôm nay ngừng lại lúc 8 giờ tối, Cẩm Nhiên nắm tay anh rời khỏi phim trường.
Cô cần về Lục Gia, thưa chuyện tình cảm ất ơ của cô với mẹ Lục rồi.
Có chạy đằng trời cũng chẳng thoát tay mẫu hậu là có thật mà, ra riêng thì ra riêng chứ những chuyện riêng tư của cô vẫn một tay mẹ Lục cai quản.
Cẩm Nhiên được tài xế của anh đưa về Lục Gia.
Lần này chỉ có mỗi ông bà Lục ở nhà.
Cẩm Nhiên khó hiểu nhìn xung quanh liền bị mẹ Lục cú một phát đau điếng lên đầu.
- Mẹ, sao mẹ đánh con?
- Tôi hỏi cô mới phải, làm cái trò gì vậy?
- Mẹ à, hôm nay ông bà nội không có ở nhà, anh chị hai cũng không qua.
Vậy mẹ gọi con qua đây làm gì?
- Nhà có khách.
Cô trợn tròn mắt tiếp tục láo liêng tìm người lạ trong nhà.
Mẹ Lục thật hết muốn nói nổi với cô liền đứng dậy vào bếp.
Cẩm Nhiên nhanh chóng chạy lại phía ba Lục.
- Ba, nhà mình có khách nào vậy?
- Là người mà mẹ con nhắm tới cho con.
- Cái gì? Lại là cái trò mai mối sao? Con không đồng ý đâu!
Mẹ Lục từ trong bếp đi ra liền cau mày.
Ngồi xuống sofa, bà từ tốn nhúp ngụm trà rồi lại nhìn tivi đang chiếu bộ phim cổ trang.
- Trai lớn lấy vợ, gái lớn lấy chồng.
Mẹ cũng đâu ép uổng con phải lấy chồng, chỉ mong con dẫn một cậu bạn trai về nhà cho mẹ yên tâm.
- Mẹ à, con còn trẻ...đâu cần thiết tới mức mẹ phải mai mối, đưa con ra mắt đâu chứ?
- Không nói nhiều, mẹ quyết rồi.
- Con nói rồi, không yêu đương, không đồng ý, không có bạn trai bạn gái gì ở đây hết!
Nói rồi cô vùng vằng cầm giỏ xách bước ra ngoài.
Vừa đến cửa đã đụng ngay phải một bờ ngực vững chắc.
Nhưng mà mùi hương quen thuộc này thật khiến cô si mê quá đi mất.
Ngước mắt lên nhìn người con trai trước mắt, cô không khỏi khó hiểu.
- Sao anh lại ở đây? Không phải ba em lại bắt anh tới làm việc đó chứ?
Nhất Dương trong bộ quần áo thoải mái, sơ mi trắng và quần tây âu nhưng lại lịch lãm đến lạ.
Tóc chỉ vuốt nhẹ lên nhưng lại vô