Chương 16: Lừa dối ta để ngươi rất có cảm giác thành công sao? !
Úc Nhiễm có chút mê man mở mắt ra, không chỉ là cái ôm, đối phương còn đem cằm đặt ở bả vai của cô, khí tức mơ hồ thở ra lướt qua cổ của cô, mang đến cảm giác li ti khác thường
"La Hương cô nương.....?" Thanh âm của Úc Nhiễm bởi vì mệt mỏi mà nhiễm phải một tia khàn khàn, cảm giác hai viên của dây thanh âm ma sát đụng chạm lấy màng tai của người sau lưng
Tư Không Linh không khỏi gia tăng sức mạnh ôm ấp, hình như vô cùng hưởng thụ, lại hình như thường xuyên lo lắng đến người trong ngực sẽ tránh đi
Mê man ngắn ngủi qua đi, Úc Nhiễm từ từ tỉnh táo, cô đưa tay nắm lấy cánh tay của Tư Không Linh, thời điểm quay đầu lại lại bị người hôn một cái. Não của Úc Nhiễm lờ mờ thành một mảnh hồ dán, cô còn không có phản ứng lại muốn đẩy nàng ra, thì bị đối phương đẩy ngã ở trên giường, sau đó đem nụ hôn nhẹ thăm dò không ngừng tăng thêm sâu sắc
Úc Nhiễm không có lực lớn đem người trên thân đẩy ra, là bởi vì cô còn lo lắng đến chính mình sẽ làm tổn thương La Hương cô nương yếu đuối. Nhưng cô tựa hồ đã quên, một cô nương không nhìn thấy tại sao có thể chuẩn xác như vậy tìm tới vị trí đôi môi của cô
Úc Nhiễm tuy không phối hợp, thế nhưng cô cũng không có tương đối chống cự, điều này làm cho Tư Không Linh mừng rỡ, trước giờ không có một lần Úc Nhiễm đối mặt nàng sẽ ngoan ngoãn như vậy. Xem ra, cô kỳ thực cũng không ghét đụng vào nữ nhân, chỉ là đơn thuần đối với nàng có thành kiến thôi
Tư Không Linh không vừa lòng đối với va chạm răng môi, tay nàng đã không an phận bắt đầu đi lôi kéo quần áo của Úc Nhiễm. Lần này Úc Nhiễm không có nuông chiều nàng, cô dùng đủ sức mạnh ngăn cản La Hương, một phát bắt được hai tay của nàng
Tư Không Linh có chút bất mãn gặm cắn môi của Úc Nhiễm, nhưng rất nhanh thì xem như là hôn môi cũng bị ngăn trở
"La Hương!" Úc Nhiễm thở hổn hển kêu nàng, Tư Không Linh có thể cảm nhận được ánh mắt giờ khắc này của cô, nhất định là sáng quắc chăm chú vào mặt của nàng
Cô gọi nàng La Hương, mà không phải La Hương cô nương
Tư Không Linh khẽ cười, nàng muốn thừa dịp vào lúc này ra dấu 'Tôi yêu thích cô' Thế nhưng hai tay lại bị Úc Nhiễm bắt được
Nhưng mà nụ cười rất nhanh cứng ngắc ở trên mặt, Tư Không Linh bỗng nhiên tránh ra sự kìm hãm của Úc Nhiễm, một tay che lấy miệng mũi của Úc Nhiễm
Úc Nhiễm không có dấu hiệu nào bị lực đạo của đối phương bịt đến không thể hô hấp, càng khiến người ta tức giận chính là, lực đạo của đối phương vô cùng khó tin. Cô nhất thời trợn mắt lên, lần nữa xác nhận người trước mắt có phải là La Hương cô quen biết hay không!
"Đừng hô hấp!" Tư Không Linh hạ thấp giọng nói một câu, để Úc Nhiễm triệt để trợn tròn mắt
Lại không nói La Hương vì sao lại nói chuyện, chỉ nói riêng thanh âm này, vì sao lại quen tai như thế?
Úc Nhiễm xác thực nghe lời nín thở, nhưng không có nghĩa là cô thì cũng sẽ vui vẻ tiếp thu chuyện trước mặt này. Tư Không Linh lấy tay che miệng mũi cô ra, tiện đà đứng dậy đến phương hướng của cửa phòng, nàng bưng bóng lưng thẳng, và La Hương nhút nhát trước kia tuyệt nhiên không giống
Vốn là bởi vì vụ án mà loạn tâm tư, giờ khắc này lại vì La Hương mà trở nên càng thêm lo lắng
Một lát sau, cửa bị người từ ngoài đẩy ra, sau đó Úc Nhiễm thấy được La Hương giơ tay lấy xuống vải che trên mắt. Nếu như Tư Không Linh khi đó là đối diện Úc Nhiễm, Úc Nhiễm là có thể thấy được hai con mắt lóng lánh như ánh sao nàng trong màn đêm
Người tiến vào là Tần Khả Nhi, nàng ta toàn thân áo đen, cơ hồ muốn nhấn chìm ở trong bóng tối ngoài phòng, rồi lại sau khi đi vào nhà, bởi vì ánh đèn trong phòng mà trở nên vô cùng dễ thấy
"Đã lâu không gặp" Tầm mắt của Tần Khả Nhi trước sau rơi vào trên mặt của Tư Không Linh, sau đó nói ra câu hỏi đầu tiên của nàng ta
Trước khi mê dược của Tần Khả nhi bay vào phòng Tư Không Linh thì đã nhận ra, kỳ thực nàng biết bản ý của đối phương