Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
“Bất quá nói đi cũng phải nói lại, tôi thấy cô thật đáng thương ………” Sự khinh thường cùng trào phúng ở trên mặt của Hạ Quý Thần thể hiện rất rõ ràng, thậm chí ánh mắt lúc hắn nhìn về phía Thiên Ca cũng tràn đầy khinh miệt: “……Bốn năm trước cô cái gì cũng không có, bốn năm sau mặc dù cô đã trở thành ảnh hậu nhưng từ tận sâu trong thâm tâm của cô, cô cũng vẫn cảm thấy mình không bằng Qúy Ức!”.
“Bởi vì so với cô, một người lúc nào cũng giở thủ đoạn thì Qúy Ức lại khác. Đừng nói cô ấy sử dụng thủ đoạn gì với cô, cô ấy ngay cả nhắc đến tên của cô cũng lười”.
“Mà cô thì trăm phương ngàn kế dùng hết tâm tư để nhắm vào cô ấy, phỉ báng cô ấy, nhìn thì giống như so với cô ấy cô có vẻ lợi hại nhưng trên thực tế cô lại quên mất một điều, chửi bới cũng là một loại động lực để người khác bước tới phía trước”.
Thiên Ca bị Hạ Quý Thần nói đến mắt đã có chút phiếm hồng, nhưng Hạ Quý Thần cũng không có ý định bỏ qua cho cô ta mà vẫn tiếp tục mở miệng, càng nói càng khắc nghiệt không chút lưu tình: “Còn có, cô lúc nãy luôn mồm phỉ báng cô ấy, nói cô ấy chuyện gì cũng dám làm, người nào cũng dám chơi, còn ngủ cùng ba người đàn ông một lúc, nghe qua thật giống như cô có kinh nghiệm rất phong phú, nói vậy có phải cô đã sớm tự mình chinh chiến qua rồi?”
Lời này chứa đựng ý tứ gì, Thiên Ca sao có thể không hiểu?
Hạ Quý Thần là đang chế giễu cô, ý nói cô ta sở dĩ biết rõ những chuyện đó là bởi vì cô ta đã làm!.
Sắc mặt Thiên Ca liền trắng nhợt, theo bản năng muốn mở miệng phản bác.
Hạ Quý Thần biết Thiên Ca muốn mở miệng nên lần nữa mở miệng chặn họng cô ta: “Bất quá đấy là cô, cô ở trong cái vòng luẩn quẩn này lăn lộn đến được như ngày hôm nay dĩ nhiên sẽ phải hy sinh thân mình mà làm ra mấy chuyện đó. Nhưng Qúy Ức
thì không cần, cô ấy chính là trời sinh tốt số nên mới gặp gỡ tôi, tôi cam tâm tình nguyện giúp cô ấy!”
Bởi vì hắn thích Qúy Ức cho nên hắn biết, thích một người là chuyện tốt đẹp cỡ nào.
Tuy hắn đối với những nữ nhân yêu thích hắn cũng không có đáp lại cái gì nhưng hắn đặc biệt tôn trọng bọn họ.
Nhưng chỉ mình Thiên Ca là ngoại lệ.
Hắn biết cô ta thích hắn cho nên hắn càng muốn làm cho cô ta phải chịu đau đớn vì đã thích hắn.( đừng nghĩ Hạ Ca xấu xa…)
Nghĩ đến đây, đáy mắt của Hạ Quý Thần lại hiện lên một tia sắc bén, lúc hắn mở miệng, âm thanh nghe thực nhẹ nhưng lại chứa đầy sự tàn nhẫn: “Có một chuyện tôi nghĩ bây giờ cô nên biết, đạo diễn của “Tam thiên si” là tôi, tổng tài của công ty Ynetbsp cũng là tôi! Sở dĩ tôi tuyển cô vào vị trí nữ chính không phải vì cô tai to mặt lớn mà bởi vì danh tiếng bây giờ của cô là do dẫm đạp lên cô ấy mà đổi lấy, tôi chính là muốn đem hai người đặt ở cùng một đoàn làm phim, sau đó đem những thứ mà cô đoạt lấy của cô ấy, một chút một chút tất cả đều lấy lại”.
Nghe đến đây, mắt của Thiên Ca liền mở to hết cỡ.
Cô ta không có ngốc, nếu như ngốc thì cô ta tại sao lại hết lần này đến lần khác có thể gây khó khăn cho Qúy Ức?
Cho nên chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủi nhưng cái gì cô ta cũng đều minh bạch.
Khó trách lúc trước người phụ trách của “Tam thiên si” tìm đến cô ta, cô ta hỏi đạo diễn là ai, tổng tài công ty Ynetbsp là ai, lại hỏi vai phụ là ai, tất cả gần như đều hỏi hết nhưng vẫn còn ba cái chưa có biết, anh ta chỉ nói anh ta cũng không có rõ.