Lúc này, tiếng chuông gõ vang, vài quan viên lần lượt đi đến, đầu tiên là Học chính của huyện Triệu Tu Văn, tiếp theo là Huyện lệnh Lý Vân, tiếp đến là người đến thị sát Ngô huyện Bao Chửng, tiếp đến Huyện thừa, Huyện úy, Chủ bạc.Triệu Tu Văn cười nhìn mọi người giới thiệu:- Huyện quân thì ta không giới thiệu, tất cả mọi người ai cũng biết.
Ngoài Huyện quân, hôm nay còn có một vị đại quan nhân cũng đến xem trận đấu ngày hôm nay của chúng ta, Chuyển Vận Sứ Lưỡng Chiết lộ Bao đại nhân, xin mọi người hoan nghênh.Đang lúc mọi người vỗ tay, Bao Chửng uy vũ đứng lên cười nói:- Tại hạ Bao Chửng, mới từ Thiểm Tây lộ đến Lưỡng Chiết lộ nhận chức.
Cuộc thi lựa chọn huyện sĩ của huyện Ngô ta đã sớm nghe nói qua, được biết đây là kỳ thi khơi dòng tìm kiếm thần đồng huyện.
Hôm nay ta có thể chính mắt tham dự cũng có thể xem là vinh hạnh của ta, được rồi, không quấy rầy trận đấu nữa, mọi người bắt đầu đi.Nói xong, ông ta ngồi xuống, ánh mắt mang theo ý cười nhìn Phạm Ninh.
Phạm Ninh nhìn ông ta nháy mắt mấy cái như chào hỏi, hơn một năm rồi chưa gặp lại.Lúc này, Huyện lệnh Lý Vân nhìn về quan chủ khảo gật đầu, ra hiệu trận đấu có thể bắt đầu.Tề Ung đứng lên nói:- Cuộc thi đấu bán kết hôm nay, các loại quy tắc với trước đó cũng không khác biệt gì.
Nhưng có điểm không giống nhau, căn cứ vào yêu cầu của Triệu học chính, hôm nay từng giám khảo phải chấm điểm và công khai, bao gồm cả bản thân tôi, để tất cả mọi người rõ ràng.- Mặt khác mỗi đề thi đều phải kèm thư pháp, mọi người chú ý.Tề Ung nói xong, không ai có ý kiến gì liền nhặt búa gõ lên chiêng đồng.- Đ...!A...!N....!G!Một tiếng thanh thúy vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu......Thư đồng ôm ống thẻ đề tiến lên để các học đường rút đề, Chu Bội nhìn quan chủ khảo, nhỏ giọng nói với Phạm Ninh:- Bọn họ đều đến từ phủ học đấy, ngươi nói ông nội Từ Tích có gây ảnh hưởng đến bọn họ không?- Nếu ông ta làm thế, thật sự rất hèn hạ, dù gì ông ấy cũng là giáo thụ chủ tọa của phủ học!Chu Bội hừ một tiếng:- Đó là bởi vì ngươi không hiểu cách làm người của ông ta.
Nói thế này, cháu ông ta là hạng người gì thì ông ta là hạng người đó, chỉ có điều ông ta bí mật một chút mà thôi.Trong lòng Phạm Ninh âm thầm suy nghĩ Nếu đúng thế, hôm nay mình phải cẩn thận rồi.Lúc này, đồng tử đã mang đề đến trước mặt bọn họ, Chu Bội rút một thẻ, mở đề mục ra.Ngôn bỉ lậu chi ngu tâm, nhược nghịch chỉ nhi văn quáHãy nói xuất xứ, đồng thời đọc thuộc toàn bài.Chu Bội nháy mắt mấy cái, thoáng suy nghĩ, một lát nàng nhìn Phạm Ninh nhỏ giọng nói:- Ta hình như đã đọc qua hai câu này.Phạm Ninh cười nói:- Hai câu này xuất từ Hán thư.
Dương Sưởng truyện, vốn thuộc về đề Thượng tuyệt nhưng thiên văn chương này lại rất nổi danh, tên là Báo tôn hội tông thư, là một trong một trăm quyển sách cơ bản ở huyện học, độ khó thấp, thuộc loại đề trung phẩm.Chu Bội cười gật đầu:- Hóa ra là Báo tôn hội tông thư, khó trách ta thấy quen thuộc, ta cũng đã đọc thiên văn chương này, chẳng qua có hơi quên.- Không sao, ta nhớ rõ ràng.Phạm Ninh liền yên lặng viết sau đó giao cho Chu Bội chép lại, muốn điểm thư pháp cao đương nhiên phải nhờ Chu Bội.Quan chủ khảo Tề Ung lại gõ chuông:- Đã hết giờ, tất cả dừng bút.Tề Ung lại bốc theo trình tự, Dư Khánh học đường đáp đề đầu tiên, Diên Anh học đường trả lời thứ ba.Dư Khánh học đường bốc ngẫu nhiên là câu đối đề, yêu cầu bọn họ tìm ra một câu đối từ trong thơ Đường, viết ra lai lịch.Đề mục này khá đơn giản, thuộc đề hạ phẩm.Tượng bạch nhật y sơn tận, Hoàng Hà nhập hải lưu…(Trời trăng tận non đầu – Hoàng Hà đổ biển sâu...)Dư Khánh học đường đối lại:Giang Lưu thiên địa ngoại.(Dòng sông xa xứ chảy)Sơn sắc hữu vô trung.(Dáng núi mập mờ trông)¬_Hán giang lâm