Q1 – CHƯƠNG 71: ĐÁNH TỚI NGƯỜI KHÓC
Editor: Luna Wong
“Mười điểm!” Đỗ Cửu Ngôn nắm tay của Du Dược, rút ra hai tấm thẻ bài, “Đa tạ.”
Nàng thả hai thẻ bài ở trong tay, lúc này trong tay của nàng đã có một trăm bảy mươi điểm, mà ở bốn phía nàng, mọi người kính trọng mà không dám đến gần, như là sơn dương run lẩy bẩy, sợ sói đói kiêu ngạo nhìn chằm chằm muốn xông vào bầy dê.
Nghìn vạn lần không nên tới, bọn họ còn muốn mạng sống!
“Đỗ Cửu Ngôn, ta… Chúng ta không phải Tây Nam.” Có người cầu khẩn, cực nhanh phủi sạch quan hệ.
Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, biểu thị đã biết.
Thí sinh ngoại lai âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ngoài cửa truyền đến một trận rống giận, hiện tại Tây Nam cư nhiên để cho bọn họ tránh né không kịp.
Ghê tởm!
“Không nên.” Du Dược muốn khóc, siết tấm thẻ cuối cùng, ngoài mạnh trong yếu nói: “Đỗ Cửu Ngôn, ngươi không nên khinh người quá đáng.”
Đỗ Cửu Ngôn cười, nói: “Sở thích lớn nhất của ta, chính là khi dễ người!”
Du Dược giấu thẻ bài mấy điểm của mình đi, “Phi! Ngươi chỉ có thể hỏi ta hai lần, qua rồi liền không tính ngươi được điểm!”
Hắn muốn kéo, đuổi Đỗ Cửu Ngôn, hắn dành lại năm điểm, chí ít trận này hắn không lời không lỗ.
Đỗ Cửu Ngôn nhẹ nhàng cười, phất tay nói: “Phương Hiển Nhiên, lên!”
“Tới đây, hắc hắc!” Trong tay Phương Hiển Nhiên cũng một chồng bốn mươi điểm, hắn cười có chút không kịp đợi, liền có vẻ rất bỉ ổi, “Đừng khóc, sang năm thi lại!”
“Tiên sinh!” Du Dược bị hoảng sợ oa một tiếng khóc lên, “Tiên sinh, Đỗ Cửu Ngôn khinh người quá đáng!”
Hiện ở trường thi này, hắn là một điểm hy vọng cuối cùng của thí sinh Tây Nam, nếu như hắn cũng 0 điểm ra ngoài, bộ mặt của Tây Nam sẽ không giữ được, sẽ trở thành trò cười của người khác.
Lưu Vanh Cần nhắm mắt lại, vẫn không có mở.
“Lưu sư huynh.” Vương Đàm Linh nhìn không được, “Người đây là dung túng.”
Lưu Vanh Cần mở nửa con mắt liếc hắn một cái, không nhanh không chậm nói: “Dung túng như thế nào, hắn vi phạm sao?”
“Nhưng Tây Nam không còn ai.” Vương Đàm Linh nói.
Hàng năm mười người đầu, đều là học sinh Tây Nam, nhân vật danh tiếng hàng năm mạnh nhất, cũng nhất định là Tây Nam, mà tỉ lệ thi đậu cao nhất cũng là bọn hắn.
Mười người thi, đậu tám người, đây là thực lực của bọn họ.
Nhưng năm nay, tại một trường thi một khoa này, mười sáu người cư nhiên toàn quân bị diệt, đây… Còn thể thống gì!
Để bộ mặt của Tây Nam ở đâu, để Tây Nam làm sao chiêu sinh, còn hấp dẫn nhân tài thế nào.
Đây quyết không cho phép.
“Đã là khảo hạch, hắn không phạm quy, ta làm sao can thiệp.” Lưu Vanh Cần ngữ khí bình thản nói: “Lúc rảnh rỗi ngươi nghĩ muốn những thứ này, không bằng ngẫm ngày mai, làm sao thắng lại đi.”
Lúc nói chuyện, hắn nhìn thoáng qua sa lậu, một điểm thời gian cuối cùng…
“Đỗ Cửu Ngôn… Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi… Oa…” Hai tay Du Dược trống trơn, vừa hô vừa đi ra ngoài.
bookwaves.com – Luna: Haha buồn cười quá đi, một đám tiểu ca ca Tây Nam tấu hài
Bị Đỗ Cửu Ngôn đánh khóc rồi?
Sắc mặt của mọi người phức tạp, không biết là ai hô: “Một mình Đỗ Cửu Ngôn, đánh mọi người Tây Nam, khóc!”
“Câm miệng, ai nói mọi người bị đánh khóc, ngươi có biết nói chuyện hay không?” Chu Nham bọn họ cùng kêu to lên, người nói chuyện sợ, lầu bầu nói: “Ta… Ta lại không có nói sai.”
Vì vậy sau này trông cuộc thi của mỗi năm, tất cả mọi người sẽ trò chuyện nói lại tràng cảnh hôm nay, một mình Đỗ Cửu Ngôn chiến mười sáu người, toàn bộ ‘Quân’ Tây Nam chìm, gào khóc lui ra khỏi trường thi!
“Cái gì!” Trường thi sát vách, Tiết Nhiên cọ một chút đứng lên, “Mười sáu người toàn bộ đi ra?”
Thư đồng có chút chột dạ gật đầu.
“Đồ hỗn trướng.” Tiết Nhiên giận không kềm được, đến nông nỗi miệng nói không chọn từ, “Mười sáu người cư nhiên không bằng một mình hắn.”
Thư đồng nói: “Tiểu tử kia oai môn tà đạo, sư huynh đệ chúng ta đều là người chính phái, nên… Tiên sinh đừng nóng giận, dù là ngày hôm nay hắn đệ nhất, ngày mai trời cũng sẽ không tốt như thế.”
“Để Chu Nham bọn họ đi tới!” Tiết Nhiên tức giận đau đầu, mười sáu người cư nhiên bị một tên côn đồ phố phường đọc hai ngày《 Chu Luật 》đánh ra ngoài, “Chờ chút, Lưu Vanh Cần đang làm cái gì, thỉnh hắn cùng đến.”
Thư đồng xác nhận.
Ngoài cửa Tây Nam đặt bảng danh sách, ba mươi thí sinh phòng chữ đinh, còn thừa lại bảy người, làm người ta ngạc nhiên nhất chính là, bảy người này không có một ai là học sinh Tây Nam.
“Đỗ Cửu Ngôn, ta thấy Đỗ Cửu Ngôn. Một trăm tám mươi điểm!”
“Ông trời của ta! Nàng có điểm cao như thế?”
“Trước không có người sau cũng không có người, cái này là Tây Nam từ trước đến này, cao điểm nhất trận thứ hai.”
“Ta nhớ kỹ Chu Nham và Tiêu Thanh Phong ở phòng chữ đinh, thế nào không lên bảng?”
“Ngươi không có nghe nói sao, mười sáu người của Tây Nam đi khiêu chiến Đỗ Cửu Ngôn, muốn chỉnh hắn, chen hắn ra ngoài. Lại thật không ngờ, hắn lấy một địch mười sáu, gi.ết ch.ết hắn tất cả học sinh Tây Nam trong phòng chữ đinh.”
Gi.ết ch.ết mọi người! Một trận tiếng hấp khí truyền đến, người nghe không dám tin tưởng…
Đây quả nhiên là trước không có người sau cũng không có người!
“Ta nghe nói hắn chỉ là tú tài, chỉ đọc hai ngày《 Chu Luật 》, đây cũng quá cuồng.”
“Từ cổ người có tài đều cuồng!”
Đúng lúc này, Tiết Nhiên xuất hiện ở cửa, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, mọi người lập tức nhìn hắn, chợt nghe Tiết Nhiên nói: “Vốn định khảo thí ngày mai, vì nhân chứng của tụng án nha môn chưa đến, hoãn lại một ngày, sáng sớm hôm sau, các vị không nên đến muộn.”
Lúc nói chuyện, xoay người lại, đại môn chủ hồng của Tây Nam, chặt chặt khép lại.
“Hoãn một ngày? Hoãn một ngày tốt, buổi tối chúng ta đi uống rượu.”
Mọi người hi hi ha ha tản, bỗng nhiên có người hô: “Đó là Đỗ Cửu Ngôn…”
“Đỗ Cửu Ngôn, buổi tối đi uống rượu a, ta mời khách.”
“Không được, không được.” Đỗ Cửu Ngôn phất tay, “Ngày hôm nay nói quá nhiều, quay về cho miệng nghỉ ngơi.”
Mọi người cười một trận, có người nói: “Miệng còn phải nghỉ sao, ngươi đây là mượn cớ chối từ, coi thường chúng ta a.”
“Cũng không phải, cũng không phải. Miệng của tụng sư là lợi khí, lợi khí dùng một ngày, cần nghỉ ngơi một chút!” Lúc nói chuyện Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Cáo từ, cáo từ!”
Nàng cười khanh khách cùng Phương Hiển Nhiên đi ra ngoài, Phương Hiển Nhiên hưng phấn không thôi, “Năm nay ngươi chính là quý nhân của ta, nếu không phải ngươi, ta sao có thể có được hơn bốn mươi điểm. Đi, ta mời ngươi ăn cơm uống rượu.”
“Đều nói nghỉ ngơi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Từ nay trở đi thi xong, chúng ta chúc mừng cũng không muộn.”
Phương Hiển Nhiên suy nghĩ một chút, cảm thấy có đạo lý: “Vậy được, ngày mốt thi xong, ngươi nhất định phải nể mặt ăn cơm.”
“Nhất định, nhất định.” Đỗ Cửu Ngôn cười, liền thấy Ngân Thủ ôm củ cải nhỏ, mang theo Hoa Tử và Nháo nhi đón, nàng cười chắp tay nói: “Người nhà đến, xin lỗi không tiếp được.”
“Cha!” Củ cải nhỏ đặng đặng chạy tới, ôm lấy đùi của Đỗ Cửu Ngôn, “Cha a, ta đều nghe nói buổi sáng người lấy một đánh mười sáu, để tất cả thí sinh Tây Nam trong phòng chữ đinh, toàn quân bị diệt có phải hay không?”
Đỗ Cửu Ngôn ôm nhi tử, thiêu mi nói, “Truyền nhanh như vậy?”
“Đúng vậy, đúng vậy. Tất cả mọi người cảm thấy ngươi lợi hại.” Củ cải nhỏ cười hì hì, thấy được Phương Hiển Nhiên. Phương Hiển Nhiên cười nói: “Đây