Đại Viễn Chinh: Hành Trình Được Chúc Phúc Của Người Chơi May Mắn

Chương 12


trước sau


07:52 sáng ngày thứ mười một từ khi đăng nhập, thế giới ảo

bước đến gần giá treo vũ khí, nắm chặt bàn tay lại, phi phàm dứt khoát trả lời: “em sẽ chọn sử dụng kiếm và khiên. những ngày trước bị đánh bầm dập bởi bọn quái, em chịu đủ mọi loại đau đơn, chọn khiên để bảo vệ mình và mọi người khỏi tổn thương, chọn kiếm để chấm dứt thứ gây ra khổ đau.” vừa nói mắt phí như cháy sáng lên ngọn lửa nhiệt quyết.

“ha ha ha… rất khẳng khái, tính cách và lựa chọn vũ khí là kiếm và khiên của nhóc rất phù hợp với chòm sao hercules mà cũng khá giống với hội trưởng đáng kính của chúng ta. được rồi khởi hành thôi các chàng trai nhóm của chúng ta phải về trước mọi người trong đội viễn chinh.” hunter cười khoái chí rồi trả lời sau khi nghe được câu trả lời của phi phàm.

sau cuộc trò chuyện, phân tích hướng phát triển trong tương lai cho hai thành viên mới, cả bốn con người thuộc đội giải cứu bắt đầu khăn gối lên đường tìm bốn đồng đội đang thất lạc đâu đó ở ngoài kia.

bước từng bước dài trên những con phố trống vắng chìm trong sương khói của thị trấn đêm mờ, cảm nhận cái lạnh của buổi chớm sáng, bảo bình quay đầu nhìn lại thị trấn trong ánh nắng bình minh lần cuối rồi nhanh chóng nhấc chân chạy lẻo đẽo theo sau nhóm giải cứu.


đồi con gà, phía đông thị trấn đêm mờ, một khu vực rộng lớn gồm liên hợp một ngọn đồi lớn và hai ngọn đồi nhỏ. trên ba quả đồi đó là tràn ngập vô số lũ quái vật chất nhầy (slime). đồi con gà là bãi cày quái đầu tiên mà bất kỳ người chơi nào khi đến với đại viễn chinh online cũng phải bỏ ra khoảng hai đến ba tiếng, chạy gãy cả chân để hoàn thành chuỗi nhiệm vụ tại đây.

tại một ngã ba lớn, trên hàng rào gỗ dọc bên con đường phía đông thị trấn đêm mờ, mê âm đang bước đi thì bất ngờ dừng lại quay người ra sau rồi cất lời: “ok, phía trước chúng ta chính là trang trại mặt trời cùng với khu vực đánh quái đồi con gà. trên hành trình của chúng ta mục tiêu chính là giải cứu những người chơi mắc kẹt, còn nhiệm vụ phụ hội trưởng giao cho bọn anh chính là hỗ trợ các nhóc nâng cao đẳng cấp lên cấp 10 đánh thức hai tinh tú đầu tiên của chòm sao chiếu mệnh.”

hunter đi phía kề bên cũng tiếp lời: “lũ slime này chỉ đạt cấp 1 hoặc 2 thôi nên bọn anh sẽ không tham gia vào mà chỉ đứng bên ngoài quan sát. nếu có hỗ trợ thì cũng chỉ hỗ trợ cho hai nhóc các phép bổ trợ, tăng cường hay mấy lọ máu hồi phục. hy vọng hai nhóc không yếu đuối đến mức cần đến mấy món hỗ trợ đó.” hunter khoanh chặt hai tay nhép miệng cười như thách thức hai tân binh.

một cách từ tốn nhưng vững chắc phi phàm bước lên rồi dõng dạc nói: “em sẽ không để anh thất vọng.”

từ phía sau phi phàm cũng vang lên giọng nói của bảo bình: “he he... đừng khinh thường tân binh đấy chứ, ít nhiều em vẫn có kinh nghiệm trong phiên bản offline mà.”

“ha ha ha tốt tốt tốt, giọng điệu mạnh thế này, thì chúng ta không cần vào trang trại mặt trời nghỉ ngơi vì cũng không có npc để nhận nhiệm vụ đâu. tiến thẳng tới bãi farm luôn thôi. không thể để thua đội của hội trưởng được.” hunter cười khoái chí rồi thúc giục cả đội.

theo lời thúc giục ấy nhóm giải cứu tiến thẳng một mạch đến đồi con gà, nhóm của hunter và phi phàm bắt đầu đánh quái trên quả đồi lớn còn mê âm và wood elf đánh quái trên hai quả đồi nhỏ.

“ha ha ha khá nhiệt huyết đấy nhóc phi.” hunter cười to khi thấy phi phàm hăng hái lao xồng xộc vào chém slime túi bụi, đợi khi phi phàm quay người lại nhìn thì thợ săn tiếp túc nói: “nguyên tắc đầu tiên của một lính cận chiến là không được mắc tập trung.”

khi thợ săn dứt lời thì... ầm, một slime đâm mạnh vào phía sau lưng của phi phàm. nén đau đớn phi nhảy ra xa giữ khoảng cách với slime kia. nhưng thời gian kéo dài làm các slime khác kéo đến ngày một đông, lần lượt từng con slime phóng người lao tấn công phi. đỡ trái rồi, thủ phải phi bối rối và lúng túng trước các đợt tấn công.

ngồi trên hàng rào gỗ hunter tiếp lời: “ban đầu việc nhóc lao vào chém liên tội vạ khiến quái nhanh bị diệt, bọn quái khó lòng bao quanh đánh hội đồng nhóc. nhưng một lính cận chiến nếu chỉ có lao đầu vào chém nhau thì cạn thể lực, hoặc gặp quái có sinh mệnh cao không thể nhanh chóng hạ gục thì kết quả là như vậy đấy. vì vậy ngày hôm nay ta sẽ dạy nhóc cách cân bằng tấn công, phòng thủ, giữ thể lực, tư thế cầm kiếm và các kỹ thuật khóa tấn công, phản đoàn của kiếm thẳng khi được cầm bằng hai tay và một tay.”


“nhìn và bắt trước nè.” từ trên hàng rào gỗ hunter nhảy xuống mặt đất rồi lao nhanh về hướng phi phàm.

trong lúc đó, tại khu vực đồi thấp. “cháy lên lửa thiêng cao nguyên.” “cháy lên! graaa ha ha ha biến thành tro bụi hết đi.” tại đỉnh của ngọn đồi, wood elf liên tục thi triển kỹ năng (phóng hỏa) trong khi quơ tay tứ tung, uốn éo tạo dáng.

“ha ha ha khá lắm, khá lắm. chính là nó, dáng vẻ, phong thái của ma pháp sư tối cao cần có. nhóc càng làm màu, ma lực phát ra… cũng vậy thôi. nhưng mà đánh đấm không quan trọng, quan trọng là thần thái. là thần thái! là phải ngầu lòi! nhóc hiểu chưa.” mê âm vừa vỗ tay khen ngợi vừa mở to miệng cười giòn giã trước học trò mới nhận của mình.

“đồ đệ đã hiểu rõ thưa sư phụ… graaaa tiếp chiêu đi lũ slime… thánh hỏa giáng thế.” bảo bình hét to tên chiêu thức mà cậu tự nghĩ ra cho phép (phóng hỏa) rồi giơ tay

phát năng lượng bắn ra từ lòng bàn tay một dòng lửa cuồng bạo thiêu đốt đám slime trước mặt thành bụi than.

“khá lắm, khá lắm, chỉ trong một buổi sáng nhóc đã cảm nhận và nắm rõ cách điều khiển dòng chảy năng lượng trong cơ thể rồi… không hổ là con trai à không đồ đệ của ta. nhưng (phóng hỏa) mà nhóc mới học chỉ là nhập môn ma pháp cơ bản thôi, là phép thuật yêu nhất, nhiều khiếm khuyết nhất, muốn trở thành ma pháp sư tối cao cần học phép thuật cao cấp hơn.” từ từ, chậm rãi mê âm tiến lại gần wood elf rồi lấy ra từ túi xách một cuộn giấy da.

“bảo bình tiếp lệnh! lấy tư cách là ma pháp sư tối thượng, quyền năng nhất của hội toán cướp mặt trăng. ta mê âm đạo sư truyền lại cho nhóc ma pháp nâng cao của (phóng hỏa), hỏa ma pháp (cầu lửa)!!!” đổi sang tông giọng đầy uy chấn, mê âm phất tay đẩy áo choáng về phía sau tay còn lại chìa ra cuộn giấy ma pháp (cầu lửa).

“đồ đệ xin tiếp nhận chỉ bảo!” bảo bình nhanh chóng nhảy về phía dark elf cuối đầu, quỳ một gối, giơ hai tay lên cao nhận lấy cuộn giấy. nếu hunter mà ở đây thấy được cảnh này thì sẽ giáng cú cóc đầu tàn bạo nhất vì độ làm màu của hai thầy trò bảo bình.

từ từ mở ra cuộn giấy phép đầu tiên ở thế giới này, bảo bình ồ lên một tiếng lớn đầy kinh ngạc trước nội dung được chứa bên trong. cuộn giấy phép được trãi phẳng để lộ ra những hình vẽ vòng vèo đan xen lòng ghép vào nhau trong cực kỳ khó hiểu.

“khó hiểu lắm đúng không? gợi ý chút nha đó là dòng chảy năng lượng đó.” mê âm gợi ý cách sử dụng cuộn giấy.


“hừm nếu chỗ sáng này là trái tim vũ trụ thì sẽ kết hợp với hai tay thế này vận năng lượng từ trái tim vũ trụ cuộn tròn hai vòng qua người tăng lực xoắn cho dòng năng lượng cũng như nén dòng chảy lại thành khối và… đẩy nó ra cánh tay, trong lúc đẩy ra thì sử dụng một dòng chảy phụ tấn công vào khối ma pháp để đốt cháy khối năng lượng… tạo ra quả cầu.” trong lúc bảo bình vừa điều khiển dòng chảy ma pháp theo hướng dẫn của cuộn giấy vừa quơ nhẹ hai cánh tay thì dòng năng lượng cuộn xoắn bỗng phát ra từ cánh tay phải của wood elf, bốc cháy nó hóa thành một quả cầu lửa cỡ nhỏ bằng một viên bi lao vùn vụt lên trời rồi tạo ra vụ nổ nhỏ. bùm!

“thằng nhóc này… não to đó, anh mày cũng phải mất đến hai đến ba lần vận năng lượng mới bắn ra được một hạt bi lửa như lúc nãy. khá, khá lắm.” mê âm nở nụ cười mỉm mãn nguyện, rồi buông lời khen ngợi cậu học trò của mình.

“ma pháp (phóng hóa) được xem là cơ bản vì khi thi triển nó chỉ đơn giản là vặn van khóa mở cổng năng lượng tuôn ra rồi châm mồi đốt cháy dòng chảy đó. ma pháp này dễ thực hiện nhưng lại không có hiệu quả cao vì đốt cháy dòng chảy ma pháp vô tội vạ, không thể công kích tới phạm vi quá 5m. sát thương cũng không cao. (cầu lửa) là ma pháp được nâng cấp từ từ (phóng hỏa) nhờ được vặn xoắn, dồn nén mà nó có uy lực mạnh hơn, tầm tấn công xa hơn, ít tiêu tốn ma pháp hơn cũng như phức tạp hơn.” mê âm bắt đầu ôn tồn giản giải cho bảo bình về các quy tắc cơ bản của dòng chảy ma pháp trong khi cuối người nhặt lõi của những con slime bị wood elf thiêu cháy.

đặt lõi của những slime lại với nhau tạo ra hình vòng tròn, mê âm đổ lên đó một bình hồi phục sinh lực loại nhỏ. lụp bụp, lạch cạch, những loại năng lượng của slime dần chuyển động dính chặt lại vào nhau đồng thời tiết ra chất nhầy màu đen đặc quánh khắc với màu xanh thường thấy của bọn slime lúc trước.

“hunter!” mê âm dùng hai bàn tay tạo thành loa mà hét lớn lên. từ trên quả đồi lớn hunter trượt dốc lao băng băng xuống quả đồi nhỏ trong khi đang kẹp phi phàm trong nách. chỉ trong chốc lát hunter đã đến được chỗ của mê âm. lão thợ săn sau đó xoáy người ném phi phàm bay theo quỹ đạo parabol đáp ngay nơi bảo bình đang đứng.

“aaaaa em có thể tự đi xuống được mà.” bảo bình nghe thấy tiếng rên thảm thương phát ra từ phi đang nằm dài trên nền cỏ.

“ok vậy chúng ta tiến hành bài học tiếp theo của khóa huấn luyện… chiến đấu tổ đội.” mê âm nở nụ cười gian trá nói. trong lúc đó các lõi ma pháp đơn lẻ lúc này đã kết hợp lại thành công tạo ra một lõi ma pháp cực lớn. tràn ra từ lõi ma pháp là thứ chất nhầy đen đua nhớp nháp. mà từ đóng nhớp nháp đó bắt đầu vón cục rồi trồi lên, một slime đen đội vương miện được sinh ra chĩa đôi mắt tràn đầy căm hận vào bảo bình và phi phàm.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện