Đại Viễn Chinh: Hành Trình Được Chúc Phúc Của Người Chơi May Mắn

Chương 13


trước sau


14:32 trưa ngày thứ mười một từ khi đăng nhập, thế giới ảo

năm chặt lấy kiếm và lá chắn, phi phàm đã vào tư thế phòng ngự đứng chắn phía trước cho bảo bình. mà ở phía sau cậu, wood elf cũng đang xoay tay theo quỹ đạo tròn để vặn xoắn dòng chảy ma pháp. trong lúc đó ở phía bên kia vua slime đã phình to đến mức cực đại, đạt đến sức mạnh tối đa, nó bắt đầu dồn nén cơ thể rồi nhảy cóc về phía hai tân binh trẻ.

bụp… bụp… bụp, ba cú nhảy liên tiếp của vua slime mà ở cú nhảy cuối cùng vua slime đã nén cơ thể tối đa rồi phóng mạnh về phía phi phàm. thay vì lao lên chém túi bụi vào slime, phi phàm lúc này đặt lưỡi kiếm lên lá chắn rồi nhảy chếch góc 15 độ sang phía bên phải.

roẹt... vua slime rách một mảng lớn khi ma sát vào lưỡi kiếm của phi phàm, chưa dừng lại, trong lúc đang cọ sát phi bất ngờ rút mạnh lưỡi kiếm lên cao làm gia tăng ma sát tạo ra thêm chút sát thương, rồi tranh thủ chém thêm nhát mạnh vào lưng của vua slime.

cú nhảy vừa rồi của phi làm quỷ đạo bay của vua slime chệch hướng không tiến được về phía wood elf, mà thậm chí còn để lộ ra vị trí yếu điểm ở bên hông trái của vua slime.

“ngay lúc này!!!” phi phàm hét.

“graaaa… tuyệt diệt ma pháp cầu.” bảo bình hất mạnh tay quăng ra ma pháp (hỏa cầu) vào lõi ma pháp của vua slime đang giận dữ rồi bắt đầu tạo dáng.


ầm! một vụ nổ nhỏ phát ra sau khi hỏa ma cầu va chạm vào slime khiến phần hông trái bị thiêu cháy hở ra một mảng lớn.

đứng từ xa mê âm hào hứng đưa ra lời nhận xét: “kỹ thuật phản đòn vừa nãy của phi nếu cho nhóc đó mặc thêm áo giáp đỏ vào thì tao còn tưởng đó là hội trưởng đáng kính của chúng ta.”

chống hai tay vào hông hunter phát cáo đáp lời: “mày dạy cái gì cho nhóc bảo vậy, thằng nhóc đang vừa chiến đấu vừa làm màu kia kìa.”

“ha ha ha ngầu mà.” mê âm cười khoái trá trả lời.

trong lúc hai kỳ cựu đang tán dốc lúc này ở dưới chân quả đồi nhỏ, slime đã lấy lại được thế vững, điên tiết nó gồng cơ thể lại rồi phun ra thứ chất nhầy đen đúa về phía wood elf.

liếc đôi mắt mở to về tia chất nhày, trong trạng thái mất thăng bằng khi vừa thi triển phép, bảo bình vô vọng chuẩn bị tâm lý dính lấy đòn đau. nhưng không, lướt về trong nhanh chóng, phi phàm đã kịp giương khiên, chắn lấy đòn tấn công.

“may quá xém chút là chết rồi.” wood elf thở một hơi nhẹ nhỏm hốt lên.

“ha vậy là nợ tui một mạng nha, nào! chuẩn bị phản kích.” nắm chặt khiên trong tay, phi phàm ra tín hiệu phản kích.

vừa nói vứt lời, phi phàm bất ngờ lao lên tiến về phía vua slime. không chịu để bản thân về thế bí, vua slime cũng phóng người lao về phi phàm.

không để slime lấy lại thế tấn công, phi phàm chọn cách ném thẳng chiếc khiên chắn vào vua slime. choảng! bị dội ngược lại xuống mặt đất sau cú va chạm với khiên chắn, vua slime nhanh chóng nén cơ thể lại để chuẩn bị phóng lực bỏ chạy về phía sau nó.

đâu dễ để con boss đang suy yếu bỏ chạy như vậy, phi phàm đã kịp lao đến rồi dùng lực mạnh từ hai cánh tay cắm thẳng thanh kiếm của mình xuống ghì lấy cơ thể đang bị dồn nén của vua slime ngăn nó phóng lực chạy đi mất.

bất ngờ thay, mặt phi biến sắc vì mũi kiếm của cậu đã không thể đâm thủng được lớp da đã nén lại dày đặc như cao su của vua slime mà làm cho con boss trượt đi nhờ lực đâm của phi, nó bật nảy lên không trung. chuẩn bị lao xuống đánh vào đầu phi, nhưng ngay lúc này từ phía sau bảo bình đã kịp lao đến đạp lên lưng của phi rồi phóng lên cao đuổi theo hắc slime.

“ma pháp tối thượng… song trùng thánh hỏa giáng thế.” wood elf hét to, giơ cả hai tay lên cao rồi bắn ra cùng lúc phép (phóng hỏa) ở cả hai bàn tay. hai dòng lửa cuồng bạo phùng phùng đỏ cháy bắn ra từ hai tay wood elf thiêu cháy vua slime thành tro bụi.

bạch, tiếng đáp đất phát ra từ chân woof elf, trong tư thế quỳ một gối, từ từ trỗi dậy ngước mặt lên cao rồi nhẹ nhàng quay mặt sang một bên trong vô cùng bá đạo, bảo bình cất tiếng: “một mạng trả một mạng.”


cốc!!! “bớt tỏa ra ngầu lòi đi, thằng nhóc này!” từ phía sau hunter giáng vào đầu wood elf một cú đau nhói, khiến cu cậu lăn quay ra trong đau đớn.

“khá, khá lắm. nếu không biết, anh còn tưởng hai nhóc đã là đồng đội từ lâu. hai nhóc phối hợp quá ăn ý.” hunter vỗ vai khen ngợi phi phàm trong khi mê âm đang niệm phép chữa thương cho bảo bình đang ôm đầu giãy giụa đành đạch.

17:42 chiều ngày thứ mười một từ khi đăng nhập, thế giới ảo

mệt nhoài người sau khi bị hai đàn anh bắt phải thu thập tất cả lõi ma pháp của toàn bộ slime đã bị giết trãi khắp cả quả đồi. phi phàm cùng bảo bình rụng rời, dìu dắt nhau quay về trang trại mặt trời hội quân với nhóm hunter.

từ phía ngoài hàng rào nhìn vào trang trại, bảo bình nhận ra điều gì đó. bên trong trang trại nhen nhóm lên một ngọn lửa sáng rực, tại giữa sân của trang trại mê âm đang thi phép khống chế ngọn lửa đen

không ngừng thiêu đốt bệ rèn trong khi hunter hai tay cầm chắc chiếc búa lớn mà đập xuống những phát mạnh xuống lá thép nóng đỏ đặt trên đe rèn.

nhìn thấy hai tân binh đã đến, hunter nói to: “hai nhóc mau qua đây.” đợi đến khi phi và bảo đến gần, hunter tiếp lời: “mau… yhả toàn bộ lõi ma thuật của bọn quái vào đe rèn.”

mau chóng làm theo lời thợ săn, hai tân binh nhanh chóng lấy ra rồi thả xuống đe rèn vô số lõi ma pháp. với nhiệt năng khủng khiếp phát ra từ ngọn lửa ma pháp của mê âm, lõi ma pháp chưa kịp rơi xuống đe rèn đã bị đốt thành chất lỏng hòa nhập vào thứ kim loại nóng đỏ đang được hunter và mê âm nhiệt luyện.

lá thép cứng rắn kia sau khi hấp thụ lõi ma pháp bị liên tiếp những phát búa mạnh cùng nhiệt độ cực cao từ hunter và mê âm làm thứ kim loại ấy nóng chảy dần rồi chầm chậm chảy xuống một ống dẫn đặt ở khu vực thấp của đe rèn. mà từ ống dẫn đó lại phun vào chậu đựng một dòng kim loại nóng đỏ lấp lánh.

“mau nhúng vũ khí của hai đứa vào máng đựng nhanh.” mê âm lên tiếng rồi chuyển dòng lửa của mình sang thiêu đốt máng đựng trong khi hunter đã dừng tay, khom người thở mạnh.

nghe theo hướng dẫn bảo và phi tháo bỏ vũ khí rồi quăng vào máng đựng, xong việc mê âm bắt đầu dừng thi triển ma hỏa ngồi sập xuống đất thở mạnh. thợ săn tiến lại gần mở to mắt nhìn vào máng chứa như đang chờ đợi điều gì đó.

“đây là?...” wood elf không kiềm được tò mò mà mở miệng hỏi.

“là phương thức đột phá phẩm chất vũ khí. người chơi bản offline không biết điều này cũng phải thôi… à bắt đầu rồi hai nhóc xem kìa.” hunter trả lời nhưng mắt không rời đi mà theo dõi chuyển biến.

kim loại lỏng lúc này bổng bị rút cạn nhanh chóng mà để lộ ra kiếm ngắn của phi đang phát sáng lấp lánh, hùng hục phát ra ma lực. “ha ha ha xem ra vũ khí của nhóc phi đã đột phá thành công từ vũ khí phổ thông có phẩm chất bậc 2 thăng cấp thành vũ khí ma pháp gia cố bậc 3… xem nào sức tân công, khả năng tăng cường ma pháp tăng lên kha khá.” hunter lên tiếng đánh giá sản phẩm trong khi nhoài người quan sát.


sau khi đánh giá vũ khí của phi, thợ săn quay đầu nhìn đến gậy phép của bảo bình. khi nhìn vào chiếc gậy, hunter không nhịn được mà phá ra cười lớn: “cái vận may gì đây… ha ha ha.”

trong lúc hai nhóc tân binh còn ngờ người chưa hiểu, mê âm đứng kề bên lên tiếng giải thích: “vũ khí của nhóc bảo đột phá thất bại rồi. điều này phải nói là vô cùng hiếm, trường hợp của nhóc có thể xem như trúng vé số rồi đó vì vũ khí từ bậc 2 thăng lên bậc 3 có xác suất thành công đến 99,99%”

đờ đẫn cả người một khoảng, wood elf bỗng ngước mặt lên trời rồi phì cười, cậu cười cho cái vận may đen như chó mực của mình, cười ra nước mắt vì cái hoàn cảnh khốn khổ, khốn nạn của cậu. một nụ cười méo mó, ngắt khúc như đang khóc.

tối hôm đó có một yêu tinh xanh bị rơi vào trạng thái tuyệt độ trầm cảm. trong lúc ba người đồng đội đang ngồi bên đống lửa vạch ra kế hoạch và địa điểm đi đến tiếp theo thì có một wood elf đang co ro thu người lại ở trong góc tối.

19:25 tối ngày thứ mười một từ khi đăng nhập - thế giới thực, nơi ẩn trốn của quốc cận

“thuật toán mà cháu lấy được hôm trước, sau cùng ta cũng phân tích ra kết quả rồi.” giọng nam đứng tuổi trầm ấm cất lên giữa căn phòng thiếu sáng.

“bác thái, cháu thật lòng cảm ơn bác nếu không có bác giúp chắc cháu đã không đi xa được đến chừng này.” giọng quốc cận vang lên trong căn phòng đầy tiếng lách cách khi gõ bàn phím máy tính.

“đây vốn là những việc ta nên làm, nếu cố giáo sư quay còn sống ta tin chắc rằng ông cũng sẽ làm như ta thôi. với tư cách là trợ tá của giáo sư quay ta cố gắng sẽ hoàn thành tâm nguyện của ông.” người đàn ông trầm ngâm một lúc rồi trả lời. trong khi ánh mắt đang nhìn ra xa xăm nơi những hạt mưa đêm đang lách cách rơi trên những hiên nhà kề cạnh.

“liên lạc với bạn của cháu trong game đi, ta nghĩ bạn cháu có thể giúp được chúng ta.” người đàn ông quay người về sau cất lời kiến nghị.”

“cháu hiểu rồi.” quốc cận dừng đánh máy, ngước mặt lên nhìn vị tiến sĩ với vẻ đầy quyết tâm.”

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện