09:12 sáng ngày thứ mười từ khi đăng nhập, thế giới ảo
“phù… cuối cùng cũng đã đến rồi nè… ta đa… thị trấn đêm mờ hay còn được gọi là thị trấn tân thủ, newbie’s town.” vui mừng kèm một chút hồ hỡi tuyết nhiệt đới chìa hai tay ra giới thiệu cho thị trấn dần dần xuất hiện phía trước mặt.
lộ ra từ khói sóng từ sông mơ, thị trấn đêm mờ sừng sững xuất hiện, từ phía xa có thể thấy từng dãy nhà 3 – 4 tầng lấy ló trong màn sương mờ. khác xa với những dãy nhà kiểu neoclassical cột trụ la mã ở cố đô consantine cổ kính, những dày nhà ở đây có kiến trúc jugendstil architecture như thường hay thấy ở các dãy nhà nằm trong góc phố cũ thuộc thủ đô viên thế kỷ xviii uy nghi và cổ kính. các dãy nhà tại thị trấn đêm mờ có màu từ trắng ngà, vàng nhạt đến nâu đỏ san sát, trãi dài uốn cong theo con sông mơ êm đềm. tiến lại gần thêm chút, thì những dãy nhà ấy lại trông như đang dần bước ra khỏi màn sương lụa, điểm thêm hàng cây bạch dương úa vàng in hình bóng phản chiếu của nó xuống mặt sông mơ phẳng lặng, trong suốt như gương. thật là làm cho người ta liên tưởng đến người con gái đẹp vừa tỉnh giấc sau đêm mơ dài đăng đẳng đang từ từ thoát ra khỏi tắm chăn sương mờ mỏng, cuối đầu, thả tóc, soi dáng vẻ thanh mảnh, uốn cong của mình, rồi sau đó trãi lại mái tóc vàng lá óng ả của mình dưới bình minh.
“nhanh nào, nhanh nào, cùng đến gặp mọi người thôi.” tuyết nhanh nhẹn nắm lấy cổ tay của nhân vật chính rồi kéo đi.
đôi bạn trẻ thong dong, vừa nô đùa, vừa vội băng qua cây cầu đá to lớn bắc qua đôi bờ sông mơ dẫn vào thị trấn.
“nè… người đằng trước có phải là nhóc tuyết phải không?” từ phía sau xa, một giọng nói thanh thoát vọng lên.
quay mặt nhìn lại, từ hàng cây phía xa xa trãi dọc theo bên đường hai bóng người một cao, một thấp tiến lại dần.
“à… là anh thợ săn có phải không?” tuyết lấy tay che mắt cho bớt chói, ngã người về trước cố nhìn rõ hai bóng đen kia.
“ha ha ha… có vẻ nhóc không trở về tay không? có thu hoạch khá đấy em gái? nhưng anh mày cũng không kém đâu. ta đa anh mang về một người chơi một mình cân cả dungeon cấp 10 luôn nè đỉnh chưa? đỉnh chưa?” vừa nói người trong bộ áo xanh-vàng nép người sang bên rồi chìa hai tay giới thiệu chiếc bóng lẻo đẻo đi phía sau.
“ưm không như thế đâu nếu không có anh thợ săn giúp chắc mình không qua nổi con mini-boss chứ nói gì đến boss dungeon ấy.” chiếc bóng phía sau khiêm tốn lên tiếng giải thích.
tuyết nhiệt đới tiến về hai người lạ rồi tiếp lời: “như vậy cũng thật sự là giỏi rồi. chẳng như mình ngay cả gặp dungeon tân thủ cũng là được sư phụ cứu thoát. à mà nhắc về đỉnh thì mình xin giới…”
“chào anh hunter rất vui được gặp mặt, sau này có việc chi khó khăn mong anh giúp đỡ.” nhân vật chính nhanh chóng tiến lên trước cất lời tuyết, nở vụ cười thân thiện rồi chìa tay ra hướng về phía thợ săn. có vẻ như nhân vật chính vẫn còn đó sự đề phòng mơ hồ về điều gì đó hay có thể do cái tính quá cẩn trọng của cu cậu mà cậu đã ngăn không cho tuyết tiết lộ thông tin cu cậu một mình cấu máu một con boss lv 30 xuống mức 2-3% máu và thông tin về sự tồn