Họa đồ thiết kế này lại là điều kiện rất khắt khe của Vương Phật Nhi. Năm thùng tắm này không chiếc nào giống chiếc nào, những thứ như chỗ thoát nước, tựa lưng, loại gỗ và cả chỗ gối đầu, cái gì cần có thì đều có. Nếu không phải cân nhắc rằng công nghệ ở thế giới này chưa chắc đã hoàn thiện, nếu không có thiết kế thì không chế tạo được, Vương Phật Nhi sẽ còn thêm vào rất nhiều thứ hoa mỹ nữa.
Khi chiếc thùng tắm đầu tiên được chế tạo xong, Vương Phật Nhi sai người tới Họa Thần viện hỏi đám phụ nữ xem có ai có nguyện ý chiếu cố cho cuộc sống hàng ngày của hắn không. Kết quả đạt được khiến hắn cực kỳ phấn chấn.
Có hai cô gái lập tức đã theo lưu dân binh thủ hạ của hắn quay trở về.
Hai cô gái này, một người có thân hình cao gầy, hai chân thon dài, nghe nói vốn là muội muội của một vị võ tướng nào đó của thành Linh châu. Người kia thì là trưởng nữ một gia tộc nhỏ, tuổi mới mười bảy, từ lâu đã bị cuộc sống này khốn khổ này làm cho phát sợ, chỉ hy vọng được ở bên Vương Phật Nhi để bớt phải chịu kinh hoảng.
Vương Phật Nhi trông thấy hai cô gái này liền rất mừng rỡ, cả tên cũng không kịp hỏi mà lập tức giao việc:" Bổn tọa gần đây chế tạo được mấy chiếc thùng tắm, đang muốn dùng thử một chút. Các ngươi giúp ta đun ít nước nóng mang đến đây!"
Hai cô gái nghe xong loại chỉ thị này thì cũng thấy có chút cổ quái, nhưng vẫn lập tức đi thực hiện công việc.
" Vân Cát tỷ tỷ, chị nói xem trụ trì nhỏ như vậy, không phải lập tức muốn chúng ta buổi tối......"
" Buổi tối cái gì? Cái con nhóc này, ngươi tưởng tượng linh tinh quá lắm. Hắn mới lớn được bao tuổi!"
Hai cô gái vừa bận rộn hì hục lấy nước nhóm lửa bắc nồi vừa tán dóc. Long Vân Cát tuổi khá lớn, lại theo anh trai là võ tướng học được vài chiêu thức võ công, mặc dù không được đến đầu đến đũa nhưng cũng khá tự tin. Còn cái cô gái mới mười bảy tuổi kia thì lại có chút sợ hãi, ngượng ngùng nhắc tới việc trong lòng sợ hãi nhất với Long Vân Cát.
Long Vân Cát nhìn về hướng phòng ở của Vương Phật Nhi, rồi mới quay sang nói:" Ta thì nghĩ rằng cứ chầu chực ở Họa Thần viện, nói không chừng một ngày nào đó lại bị đem tặng cho người ngoài, còn không bằng tiếp tục sinh hoạt ở trong chùa của đám hòa thượng này. Ngươi nghĩ như thế nào, đáp ứng tới hầu hạ tiểu hòa thượng này chứ?"
Tàng Thanh Vi đáp lời với vẻ có chút sợ hãi:" Ta thì nghĩ là...... Ta nghĩ là đi làm nữ nô tỳ thì nhất định sẽ được ăn ngon hơn một chút so với ở Họa Thần viện. Rất lâu rồi ta chưa từng được ăn thịt, cứ mỗi dịp năm mới thì nhà ta đều mua một ít!"
Long Vân Cát cười ngất, bảo:" Thế thì có lẽ ngươi sẽ phải thất vọng thôi. Đây là chốn chùa chiền, ngươi nghĩ sẽ có thịt ăn sao?"
Tàng Thanh Vi vụng chèo khéo chống, liên tiếp đổ hai thùng nước vào trong nồi, sau đó mới nói nhỏ:" Ít nhất mỗi ngày cũng sẽ được ăn no, thế cũng là được rồi."
Long Vân Cát lắc đầu thở dài:" Ngươi thật đúng là dễ thỏa mãn. Ta nghe nói mấy ngày hôm trước bọn họ chạy trốn mà chỉ một mình tiểu hòa thượng trụ trì này cũng đã ngăn chặn được. Nếu có thể ở bên hắn học được một ít võ công thì ta sau này sẽ làm nữ võ tướng, không bao giờ để cho người ăn hiếp nữa!" Truyện "Đại Viên Vương "
Tàng Thanh Vi giật mình nói:" Nữ võ tướng? Làm gì có phụ nữ làm võ tướng? Điều này cũng rất khó khăn đó!"
Trên mặt Long Vân Cát lộ ra nét sùng bái, khẽ nói:" Nào có phải khó đến như vậy. Nữ vũ thần Tàng Dạ Linh của Ngột Tư tộc chẳng những có thể làm võ tướng, mà lại còn làm tốt hơn cả đàn ông trong gia tộc của mình. Võ công không thua kém Thái Tuyền Thường của Tây Địch yêu tộc, chiến lược binh pháp không thua kém Lí Dược Sư của Đại Càn vương triều, trên đời căn bổn không có nam nhân nào có thể vượt qua nàng!" Truyện "Đại Viên Vương "
Tàng Thanh Vi lắc đầu nói:" Ta không biết võ công, chỉ cần có thể được sống yên bình thì ta đã thấy đủ rồi. Số phận của chúng ta xem như cũng không tồi, được tặng cho một tiểu hòa thượng cũng không phải là hung hãn lắm, nếu thay bằng một tên chủ hung ác thì nói không chừng hắn sẽ hành hạ chúng ta." Nói tới đây, Tàng Thanh Vi tựa hồ vẫn còn có chút sợ hãi, làm việc càng cần mẫn nhanh tay nhanh chân hơn một chút.
Long Vân Cát cười trộm, cố ý