" Vì sao trước đây huynh lại biến thành đứa trẻ sáu tuổi đến đảm nhiệm chức trụ trì Đại Lôi Âm tự, ở hình dạng như bây giờ không phải tốt hơn sao?"
" Cái này......" Vương Phật Nhi tức thì lộ vẻ bối rối, đành phải nói quanh:" Trụ trì sáu tuổi gây chấn động hơn, còn đổi thành Trụ trì thiếu niên sẽ kém hơn một chút."
Lệ Khuynh Thành che miệng cười, khẽ nói:" Không ngờ các vị trưởng lão của Đại Lôi Âm tự còn nhàn rỗi vui tính đến thế này. Đúng là trong thời gian ngắn, tên của huynh đã loan truyền khắp Trung thổ Thần Châu, danh nổi như cồn, nhưng mà cái tin đồn liên quan đến việc huynh là con tư sinh của ai thì cũng luôn đi kèm theo."
Vương Phật Nhi nhăn mặt, không khỏi hỏi lại:" Không biết tin đồn đó nói thế nào?"
Lệ Khuynh Thành cười khanh khách đáp:" Đương nhiên không đồn rằng huynh là đời sau của năm đại thủ tọa, nhưng mà tất cả mười ba vị Phật Đà của Đại Lạn Đà đều có phần. Cũng không thiếu tin đồn muốn nói toạc ra thân phận của huynh, chỉ là không có ai chịu tin thôi!"
Vương Phật Nhi đột nhiên thầm chấn động, chậm rãi hỏi:" Khuynh Thành, muội và Bạch tiền bối, Chi Hiểu Long tiền bối cùng nói ta là cái này kia nọ, không biết đến tột cùng đó là cái gì?"
Lệ Khuynh Thành kinh ngạc hỏi:" Chẳng lẽ Cưu Ma La Cấp Đa đại sư chưa bao giờ nói với huynh sao?"
Vương Phật Nhi ho khan một tiếng, mặt có vài phần hung ác, gằn giọng nói:" Khuynh Thành, muội trăm ngàn lần chớ có đùa cợt. Đương nhiên là sư phụ chưa nói, mà ta cũng không nói chơi!"
Hai người đã đến trấn nhỏ của Hy Hòa tộc này khá lâu rồi. Lệ Khuynh Thành kéo Vương Phật Nhi ngồi xuống bên một cái cối xay, mỉm cười đáp:" Chăc hẳn là huynh cũng biết sau khi vượt qua thiên kiếp lần thứ ba thì các tu sỹ của Trung thổ Thần Châu sẽ có năng lực xé rách hư không đi đến thế giới khác. Để tránh thiên kiếp hết lần này đến lần khác ập xuống, các tu sĩ thường lựa chọn cách rời khỏi Trung thổ Thần Châu."
Vương Phật Nhi lần đầu nghe nói rằng mục đích phi thăng là để tránh thiên kiếp, vội vàng hỏi:" Thái cổ thần thú hoặc là võ giả Hoang thần vị không phải chịu thiên kiếp thì không phải sẽ càng ngày càng mạnh, rốt cục không thể nào kiềm chế được ư?"
Lệ Khuynh Thành gật đầu:" Quả đúng là như thế, cho nên các võ giả bây giờ dù có công lực cao thâm như thế nào cũng không bằng một phần vạn thần thông của Thái cổ thần thú. Tuy nhiên Hoang thần vị muốn tăng thần thông lên bằng với Thái cổ thần thú thì cần phải có thời gian rất dài, lực lượng tăng lên chậm hơn nhiều so với các võ giả. Cứ cho là bọn họ trường thọ thì cũng phải mất mấy vạn năm mới có thể xưng hùng ở Trung thổ. Thời gian dài như vậy, nói không chừng bị người khác g!ết chết từ lâu rồi. Hoàng thúc của Đại Càn vương triều hận Hoang thần nhất, nghe nói hai ba ngàn năm trước đã từng đi khắp Trung thổ chỉ nhằm khiêu chiến với những cao thủ Hoang thần vị còn lại từ thời Thượng cổ và đánh chết hơn mười vị, khiến nghe nói từ lâu lắm rồi, ở Trung thổ Thần Châu chẳng còn Hoang thần nào tồn tại nữa."
Vương Phật Nhi tức thì toát mồ hôi lạnh, hiển nhiên những hưng phấn do việc tiến cấp lên Hoang thần vị đã bị phá tan." Lão hỗn đản Bạch thái giám kia còn định đi khiêu chiến Hoàng thúc của Đại Càn vương triều nữa chứ. Về sau ta nhất định phải tránh xa lão một chút, bằng không gặp phải cái loại sát thần này, cho dù không chết thì cũng bị cắt mất hai hòn bi nhỏ cực kỳ bi thảm."
Mỗi lần vượt qua thiên kiếp thì thực lực của võ giả đều tăng vọt về chất, tuy nguy hiểm rất lớn nhưng cũng có nhiều chô vô cùng ưu việt. Hắn mới tiến cấp lên Hoang thần vị, lực lượng không thua gì cao thủ tiểu thiên kiếp nhưng muốn so sánh với tu sĩ đã vượt qua thiên kiếp lần thứ hai mà không có ba năm ngàn năm phấn đấu thì không thể nào đạt được. Chi Hiểu Long có lực lượng tiểu thiên kiếp, khổ tu bốn năm ngàn năm, lực lượng lúc mạnh nhất cũng không thua gì tu sĩ vượt qua thiên kiếp lần thứ hai. Đó là bằng chứng rõ ràng nhất.
Lệ Khuynh Thành tiếp tục nói:" Các tiền bối có thể xé rách hư không, rời mặt đất phi thăng này đều lưu lại một vài vật, thường là binh khí tùy thân hoặc là tinh thần ấn ký. Nếu ai có thể tương hợp về tinh thần với vị tiền bối đó thì có thể dựa vào những thứ này để mượn lực lượng lực lượng của họ từ chốn hư không. Bắc Đẩu của huynh có tinh thần ấn ký của Đao vương Tinh Dật Vũ thời xưa, tuy nhiên võ công của huynh hoàn toàn không hợp với ông ấy nên dù có thể mượn được đao ý vô cùng thì cũng chưa chắc đã có thể vận dụng tự nhiên được."
Vương Phật Nhi bám tay vào chiếc cối xay, xuất thần lắng nghe nhưng vẫn không quên hỏi:" Thân thể của ta là thế nào?"
Lệ Khuynh Thành dần dần tỏ vẻ nghiêm trọng, kể tiếp cho Vương Phật Nhi:" Các tu sĩ rời khỏi thế giới Trung thổ, ngẫu nhiên sẽ có người muốn có một lần quay trở lại, cũng không thiếu người đã thành công. Chẳng qua, cao thủ thần phật giáng lâm trở lại này thường thường không còn nguyên vẹn."
Vương Phật Nhi nghe kinh hãi, vội vàng hỏi:" Thế nào là không còn nguyên vẹn?"
Lệ Khuynh Thành liền chỉ vào thái dương của Vương Phật Nhi, điềm nhiên đáp:" Ví dụ như huynh, tinh thần ấn ký không nguyên vẹn nhưng lại có thân thể mạnh nhất thiên hạ."
Vương Phật Nhi giống như bị thiên lôi bổ trúng đầu, bí mật lớn này vừa hé mở ra thì hắn còn kinh hãi hơn bất cứ một ai khác.
" Trong cái thể xác hiện tại này đã sinh ra ý thức một lần nữa, Vương Phật Nhi huynh cũng không bao giờ còn là vị thần phật giáng lâm kia nữa mà chỉ còn là Phật Nhi của muội!" Lệ Khuynh Thành đôi mắt đẹp long lanh, tay ngọc nhẹ nhàng vuốt v3 khuôn mặt hắn và vô cùng ôn nhu ôm lấy Vương Phật Nhi vào trong lòng.
Hắn ôm chặt lấy Lệ Khuynh Thành rồi khóc toáng lên.
" Cưu Ma La Cấp Đa tiền bối nhất định biết huynh là vị thần phật nào giáng lâm nhưng muội lại không thể nào biết được. Nhưng mà huynh không nên lo lắng, tinh thần ấn ký của vị thần phật đó đã bị thương nặng như thế thì trong khoảng thời gian ngắn không thể nào giáng lâm xuống Trung thổ lần nữa."
Vương Phật Nhi được Lệ Khuynh Thành an ủi thì tựa hồ xua tan đi những sợ hãi vẫn tiềm ẩn sâu trong lòng hắn kể từ khi vào đến Trung thổ. Vương Phật Nhi chợt nhớ rằng còn có chuyện quan trọng bèn trầm giọng hỏi:" Những vị thần phật trước kia trở về Trung thổ, sau đó thì đi đâu?"
Lệ Khuynh Thành đáp:" Những việc loại này đều là chuyện cơ mật tối cao của các thế lực lớn, những người hay biết đều bị giết sạch. Khi ở Dao Trì, muội tình cờ mở xem một số hồ sơ nên biết một vài điều. Một bộ phân thần thông cực cao có thể bảo toàn nguyên vẹn khi giáng lâm, mục đích của bọn họ quá nửa là để giúp truyền nhân đời sau nhưng họ nhiều nhất chỉ có thể ở lại Trung thổ nửa năm bởi vì với tu vi của bọn họ sẽ dẫn động thiên kiếp được tích lũy đến mức không thể kháng cự nổi. Cũng có những người không giữ được trọn vẹn tinh thần ấn ký, tuyệt đại đa số sẽ biến thành quái vật hung ác, thậm chí hóa thân thành Minh yêu Thi quỷ nên mỗi một lần họ xuất hiện đều gây ra một trường mưa máu gió tanh ở Trung thổ. Tuy rằng đã mất tinh thần ấn ký nhưng những thần phật giáng lâm này có thân thể vô cùng mạnh mẽ nên lần nào cũng phải huy động rất nhiều cao thủ thiên kiếp mới có thể trấn áp nổi. Thế cho nên qua mấy ngàn năm mà Trung thổ Thần Châu vẫn có ít cao thủ thiên kiếp như vậy. Đại đa số họ đều chết trong loại chiến dịch này."
Vương Phật Nhi thầm cười khổ:" Còn có một loại khác là ta đến nhờ đoạt xác, may mắn mà xâm nhập vào cái thân thể này!"
Hai người là thiếu niên nam nữ, Vương Phật Nhi khí phách anh tuấn, Lệ Khuynh Thành hoạt bát xinh đẹp. Họ ngồi trên cối xay thủ thỉ tâm tình, thoáng trông có vẻ nàng nàng ta ta vô cùng tình tứ. Dân chúng trong trấn tuy rất cảnh giác đối người từ bên ngoài tới nhưng đi ngang qua cũng không quá để ý.
Vương Phật Nhi cuối cùng cũng vượt qua biến cố, nhanh chóng khôi phục tâm trí, vỗ vai Lệ Khuynh Thành và lớn tiếng nói:" Hay là chúng ta đi mua cái gì ăn rồi tiếp tục đi về phía trước, chắc sẽ ra khỏi phạm vi thế lực của Cơ Huyễn và có thể tiến vào lãnh địa quân phản kháng Hy Hòa tộc."
Nghe được ba chữ quân phản kháng, vài người dân Hy Hòa tộc đi ngang qua liền trợn mắt nhìn sang. Vương Phật Nhi cũng không để ý, thản nhiên nói tiếp:" Nếu chúng ta có thể liên hợp với quân phản kháng của Hy Hòa tộc thì sẽ có thể đánh đuổi bọ Cơ Huyễn xâm lược để cho Đại Lôi Âm tự chúng ta và Hy