Cưu Ma La Cấp Đa mỉm cười, không đáp lại chỉ phất tăng bào một cái nói với mấy hòa thượng này:" Ba ngày sau ta sẽ cùng Nhân Đà La, Nhất Tú, A Không mấy vị thủ tọa bàn bạc việc này, các ngươi lui ra đi!"
Chờ mấy tăng nhân này rời đi, hắn mới nói với Vương Phật Nhi:" Ngươi sao chép được kinh thư gì ở trong Bảo Sắc khố, lấy ra cho ta xem!"
Vương Phật Nhi đưa lên hai bản kinh thư lớn, dùng chữ nhỏ ruồi đầu sao viết. Cưu Ma La Cấp Đa cũng không để mắt xem, tăng bào vung lên, hai bộ kinh thư liền bốc cháy hóa thành tro, những chữ sao chép trên kinh thư từ trên mặt giấy bay lên lơ lửng, lóng lánh màu vàng chói lọi, sau đó nối đuôi nhau nhập vào thân thể Vương Phật Nhi. Cưu Ma La Cấp Đa hai tay kết ấn, hét lớn một tiếng, trán hiện lên một vầng quang mang giống như chiếc nhật luân màu vàng, dùng pháp ấn vào trán Vương Phật Nhi.
" Đồ nhi, vi sư mấy tháng sau lại phải bế quan sợ là không có cơ hội dạy bảo ngươi. Ta đã đem võ học trí tuệ của bản thân ấn nhập vào thức hải của ngươi. Sau này trong lúc ngươi tu hành có cái gì không hiểu, có thể nhập vào thức hải mà hỏi tinh thần lạc ấn mà ta đã lưu lại một phần ở trong đó, cũng giống như hỏi chính bản thân ta tuy hai mà một. Kinh văn ngươi sao chép, ta cũng đồng thời khắc ghi ở trong thức hải của ngươi, cho ngươi khỏi bị phiền toái phải mang theo kinh thư."
" Sư phụ, người sẽ bế quan? Con ở đâu đây? Không lẽ thực sự phải đi chủ trì Đại Lôi Âm tự thật sao?"
Vương Phật Nhi vừa nghe được thì thật sự có chút luống cuống. Hắn tới thế giới này không lâu đã bái làm môn hạ của Cưu Ma La Cấp Đa và được sư phụ chiếu cố nhiều mặt, một khi cây đại thụ này đóng cửa rời đi, cuộc sống sau này của Vương Phật Nhi tất nhiên sẽ trở nên khó khăn.
" Phật Nhi, con nghe sư phụ nói!"
" Việc Đại Lôi Âm tự đã kéo dài hơn trăm năm rồi mà cũng vẫn chưa có quyết định. Ngươi căn bản không cần biết kết quả của việc này cuối cùng là như thế nào. Cho tới bây giờ, năm đại thủ tọa cũng chưa nhất trí ý kiến về việc này. Lần này, Nhất Tú sư huynh vẫn phản đối việc phái tăng chúng ra tiếp quản Đại Lôi Âm tự lại đồng tình, nếu ta suy đoán không sai, khi năm thủ tọa thương lượng thì kết quả tất nhiên sẽ là Linh Sơn dưới trướng hắn được tuyển. Ta đề xuất con ra, các thủ tọa còn lại tất nhiên sẽ vuốt mặt nể mũi. Đại Lôi Âm tự thì con không thể trông mong rồi, nhưng một ngôi viện trú chân được thì chính là ẩn ý của ta."
Thấy Vương Phật Nhi vẫn còn khó hiểu, Cưu Ma La Cấp Đa nhẹ nhàng thở dài:" Ta thu nhận con nhập môn là có nguyên nhân khác. Nhân Đà La sư huynh mặc dù phê chuẩn việc ta lập con làm đệ tử đích truyền, nhưng lại tước bỏ tư cách tiếp quản Nhật Luân điện sau này của con, sư phụ đành phải thay con nghĩ một lối đi, cũng không tính là dùng quyền thế mưu đồ cá nhân."
Vương Phật Nhi nghe được thì trong lòng cực kỳ cảm động. Cưu Ma La Cấp Đa từ khi thu nhận hắn nhập môn vẫn đối xử với hắn vô cùng tốt. Mặc dù bởi vì chuyện chuyển thế trọng sinh làm cho người biết được sẽ vô cùng sợ hãi nên hắn vẫn không thể tin được người khác, đối với ai cũng đều giữ khoảng cách, nhưng vẫn cảm nhận được rõ ràng lòng thương yêu của sư phụ đối với hắn.
Hỏi sơ lược về tình trạng tu luyện gần đây của Vương Phật Nhi, Cưu Ma La Cấp Đa liền mở miệng nói: "Từ hôm nay, con phải ở lại Nhật Luân điện theo bên cạnh ta tu hành, chuyện giành lấy một cái viện nhỏ cũng không phải trong một hai năm mà hoàn thành được. Chờ sau khi ta bế quan, con có thể đi đến chỗ Nhân Đà La sư bá, ông ấy sẽ chiếu cố cho con. Vừa lúc hôm nay không có việc gì, ta nhân tiện truyền thụ cho con phương pháp ứng biến đối địch "
Cưu Ma La Cấp Đa khiêu chiến Nho môn tam đại tông sư trở về, danh vọng tăng lên một bậc, ngầm có xu thế vượt qua bốn đại thủ tọa khác. Việc tranh đoạt chức vị chủ trì Đại Lôi Âm tự lần này là sự kiện mới chỉ hơi để lộ ra sự đấu đá ban đầu.
Nghe thấy sư phụ muốn truyền võ công cho mình, Vương Phật Nhi nhất thời vô cùng sung sướng. Cưu Ma La Cấp Đa nhìn hắn hưng phấn, ảm đạm cười nói: "Con từ trong Sắc Bảo khố sao chép được Đại Nhật kinh cùng với bút ký tu hành củaTốn Ngột Quỳnh tiền bối. Bất quá ta cũng quyết định không cho con bắt đầu tu luyện hai môn